share ⏩ bài văn tả bố lớp 7, lớp 9 ️️ kèm theo bài văn tả cảnh hồ nước lớp 3 . Văn Tả Cảnh Hồ Gươm Lớp 6 Chọn Lọc - Bài 14. Sau đây là tuyển tập nhiều cảnh hồ được yêu thích ở lớp sáu, hãy xem ngay! Với 35 bai văn tả bố . Bố luôn quan tâm, chăm sóc gia đình, mặc dù bố rất nghiêm khắc nhưng tình yêu thương bố dành cho chúng ta không gì có thể so sánh được. Với 35 bai văn. Trang chủ; Giới thiệu; Học Tập. Lớp 10; Lớp 11; Lớp 12; Cùng Mầm Non Ánh Dương tìm hiểu các bài văn mẫu tả bố của em. Thứ Hai, Tháng Mười 17 2022 Breaking News. Tổng hợp bài văn tả bố của em lớp 5; 5 Đề thi học kì 1 môn Sinh học lớp 12 năm 2022 - 2023; Dàn ý nghị luận về câu nói: Người hạnh phúc là người đem đến hạnh Bài Văn Tả Bố Lớp 6 - Bài 21. Dàn Ý Bài Văn Tả Bố Lớp 6 sẽ là nền tảng cơ bản để các em học sinh có thể viết được một Bài Văn Tả Bố Lớp 6 hoàn chỉnh với đầy đủ nội dung. Phần dàn ý: Mở bài: Giới thiệu chung người bố của em. Thân bài; Tả hình dáng, trang Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bố - Bài 6. Đón đọc Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bố đặc sắc được chia sẻ dưới đây: Đối với tôi ba tôi là một thần tượng vĩ đại. Ba rất nghiêm khắc, nhưng ba có một tấm lòng yêu thương gia đình vô bờ bến. . Đề bài Kể về người bố kính yêu của emNhững bài văn mẫu lớp 6 hay chủ đề kể về bố của em của các bạn học sinh trên khắp mọi miền Tổ quốc được Đọc tài liệu tổng hợp và biên soạn cho các em tham khảo. Mỗi bài viết lại cho các em thêm một cách nhìn mới, một tình cảm mới về người bố của mỗi những bài văn mẫu kể về người bố của các bạn học sinh lớp 6, hi vọng các em không chỉ biết phát triển tình cảm mà còn biết cách sử dụng khéo léo các biện pháp nghệ thuật được học trong phần ngữ văn dàn ý đề bài kể về người bố của emI. Mở bài giới thiệu về bố cha của emVí dụ Tôi sinh ra ở làng quê nhỏ, nơi có cánh đồng cò bay thẳng cánh, có tiếng sao diều vi vu suốt ngày hè, những dòng sông mềm mại uốn lượn quanh xóm làng... Và tất thảy những cảnh vật ấy, tôi đều thấy thấp thoáng bóng dáng của bố trong bóng chiều lảng bảng - người mà tôi yêu thương nhất với bao vất vả lo Thân bài kể về bố ba của em1. Kể bao quát về bố của emBố em năm nay 44 tuổiBố em là một công nhânBố em rất yêu thương gia đình2. Kể chi tiết về bố của ema. Kể về ngoại hình của bố emBố em cao khoảng 1m65Bố em có gương mặt thân thiệnBố em có mái đầu bạc muối tiêuBố em có mắt sâu nghiêm nghịMũi bố em không cao, hơi gẫyMiệng bố luôn mỉm cườiBố thương mặc đồ công nhânb. Kể về tính tình của bố emBố em rất thật thàBố luôn yêu thương và chăm sóc mọi ngừoiBố em rất thân thiện với tất cả mọi ngườiBố em rất thích đánh cờ và xem bóng đác. Kể về hoạt động của bố emMỗi sáng sớm bố em đều đi làmBố em thường chăm sóc khu vườn bên nhàBố em thường giúp đỡ mẹ làm việc nhàBố thường đi đánh cờ với mấy người hàng xómIII. Kết bài nêu cảm nghĩ của em về bốVí dụEm rất yêu thương bố em. Bố là một người đàn ông mà em luôn quý trọng và yêu thương nhất. Trên đây là Hướng dẫn lập dàn ý đề bài “Kể về bố của em”, bài trên đây được thể hiện chi tiết và ngắn gọn nhất dành cho bạn. hi vọng qua bài lập dàn ý các bạn đã có được những sự tham khảo hữu ích để làm văn tốt hơn. Chúc các bạn thành công, học tập tốt.>>> Sau khi xem xong Lập dàn ý bài văn kể về người bố, các em học sinh cần chú ý phân biệt với bài văn Tả người bố của em để tránh lạc đề giữa văn miêu tả và văn kể làm 1Kể về bố kính yêu của em vất vả sớm hômGia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để ba em được vui lòng. "Công cha như núi Thái Sơn..."Bài làm 2Kể về bố của em điềm đạm, sâu sắcTôi yêu quý tất cả những người ruột thịt nhưng gần gũi, gắn bó hơn cả vẫn là cha. Cha không chỉ sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là người bạn lớn thân thiết của tôi. Không thể kể hết những kỉ niệm của thời thơ ấu, nhưng riêng kỉ niệm về tình cha con thì mỗi lần nhớ lại, tôi đều rưng rưng xúc lên bốn, lên năm, tôi theo cha nhiều hơn theo mẹ. Bởi lẽ mẹ đi làm xa, sáu giờ đã rời nhà và tối mịt mới về, không thể chăm sóc tôi hằng ngày được, ông bà nội già yếu, cha tôi không dám phiền, nên hầu như mọi việc lớn nhỏ trong nhà, cha đều làm sáng mùa đông, gió bấc xào xạc ngoài vườn cây và lùa hun hút qua khe cửa, cha tôi dậy sớm đun nước rót vào phích rồi đặi thêm ấm nữa để ông bà nội có nước nóng rửa mặt. Bên tách trà nóng thơm ngát, ông nội và cha tôi trò chuyện. Tôi ngồi lọt thỏm trong lòng, áp mặt vào khuôn ngực vạm vỡ, ấm sực của cha mà cảm thấy sung sướng vô ngần. Ngoài đường có tiếng rao lanh lảnh “Bánh mì nóng giòn đây! Bánh mì mới ra lò đây!”. Cha chạy ù ra mua cho tôi một chiếc. Tôi bẻ từng miếng nhỏ, nhai rau ráu ngon chiều hè, mặt trời vừa lặn sau dãy núi Ba Vì tím biếc, cha nhấc tôi lên vai, hai cha con đi dọc triền đê hứng gió, rổi xem đám trẻ thả diều. Sau đó cha cho tôi xuống bến sông tắm. Tôi thích thú ngâm mình trong dòng nước phù sa mát rượi và thoả thuê quẫy đạp trên đôi tay rắn chắc của cha. Nhờ cha dạy mà tôi biết bơi rất nhà, chỗ nào cũng có đồ chơi cha làm cho tôi. Trên bệ cửa sổ là chú bé cưỡi trâu thổi sáo, là mẹ con đàn lợn quây quần bên nhau, dễ thương lạ lùng! Rồi khay quả gồm bưởi, cam, na, ổi, chuối được tô màu y như thật… Tất cả đều do bàn tay khéo léo của cha nặn từ đất sét móc ở bờ sông. Những con cào cào, châu chấu, chuồn chuồn, bươm bướm tết bằng lá dừa theo tôi vào trong giấc ngủ say nồng. Tôi cảm nhận tình yêu nồng nàn của cha dành cho đứa con trai bé bỏng từ những thứ đồ chơi nhất là hồi tôi học lớp Một. Buổi khai trường đầu tiên trong đời, tôi được cha chở đi học trên chiếc xe đạp cũ kĩ đã tróc hết sơn. Ngồi đằng sau, tôi ríu rít hỏi cha đủ chuyện “Cha ơi! Cái trống trường có to không hả cha? Lớp học có rộng bằng nhà mình không? Con có được mang theo mấy chú dế đực vào lớp không?”. Đại loại rặt chuyện vớ vẩn của một chú nhóc sáu tuổi, thế nhưng cha tôi vui vẻ trả lời bằng hết.>>> Xem thêm Những bài văn hay kể về người mẹ của em lớp 6Bài làm 3Kể về người bố nghiêm khắc của emTrong gia đình tôi, bố tôi là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là "đi học hôm nay phải…", rồi thì "phải nghe lời cô giáo…", nhưng câu cuối cùng vẫn là "con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra "Con đã về rồi à?". Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu "con không cha như nhà không có nóc " và đúng là như vậy. Bố tôi như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố tôi được rất nhiều người kính rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của làm 4Kể về bố của em là chiến sĩ công anTục ngữ có câu “Con có cha như nhà có nóc”. Câu nói đó cho thấy vị trí và vai trò quan trọng của người cha trong gia đình. Đối với em, hình ảnh của bố luôn in đậm trong tâm đó, bố em đã ngoài 40 tuổi. Bố là một chiến sĩ công an. Điều đó khiển em rất tự hào và hãnh diện. Bố thường phải đi trực và làm nhiệm vụ. Bố có khuôn mặt chữ điền, ánh mắt nghiêm nghị. Những hôm trời nóng, bố đi làm về, gương mặt đỏ ứng lên, mồ hôi lấm tấm trên mặt và ướt cả một mảng lưng áo. Em hiểu rằng bố phải đứng gác dưới nắng gắt nên càng thương bố hơn. Nước da bố rám nắng, khỏe mạnh. Những buổi tối không phải đi làm, bố lại ngồi suy tư với những tài liệu của cơ quan. Lúc ấy, gương mặt bố đăm chiêu suy nghĩ, đôi mắt sáng ngời, đôi chân mày rậm rạp cứ nheo lại. Mái tóc bố đã lấm tấm những sợi bạc. Em biết rằng bố phải lo công việc ở cơ quan vốn gian nan và khó khăn, đặc biệt là hết sức nguy hiểm nhưng lúc nào bố cũng cố gắng hoàn thành công việc một cách tốt nhất. Mỗi khi đi làm, bố thường mặc quân phục và đội chiếc mũ công an trông rất oai nghiêm. Những lúc đêm khuya, có điện thoại gọi tới, vì nhiệm vụ là bố lại choàng dậy và vội vã lên đường bất kể thời tiết ra em không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm ở cơ quan mà còn là người giữ bình yên cho khu phố và cũng là người trụ cột trong gia đình. Tuy bận bịu ở cơ quan nhưng bố vẫn không quên chăm lo những công việc trong gia đình và hết lòng yêu thương con cái. Bố luôn kiểm tra, kèm cặp việc học hành của chị em em. Bố cũng rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái. Tuy nhiên, nhiều lúc, bố lại rất vui tính và hài hước. Thỉnh thoảng, bố lại kể chuyện cười cho chị e mem nghe khiến hai chị em phá lên cười như nắc với bà con hàng xóm, có việc gì là bố luôn sẵn lòng giúp đỡ. Mọi người đều kính nể và yêu quý rất yêu qúy bố và rất tự hào vì bố là người chiến sĩ công an vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Bố là điểm tựa vững chắc cho gia đình em, giống như câu hát”Ba sẽ làm cánh chim, cho con bay thật xa”. Bố luôn cố gắng vì em và vì cả gia đìnhBài làm 5Kể về bố của em như một người anh hùng bí mật“Công cha như núi Thái Sơn” câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Cha luôn là người dạy em những điều hay lẽ phải, nếu như mẹ cho em một bàn tay dịu dàng, một tình yêu thương ngọt ngào thì cha lại như một sự nâng đỡ em trong cuộc đời và cho em một tình yêu đong đầy nhưng cũng đầy nghiêm khắc. đối với em cha không chỉ là một người trụ cột của gia đình, không chỉ là một người cha mà còn là một anh hùng, một tấm gương đạo đức để em học tập và noi em như một vị anh hùng trong mắt em vậy. Cha em không cao lắm chỉ có một mét sáu bảy thôi thế nhưng thân hình ấy lại hơi mập đủ có thể che chở cho em trước những nguy hiểm. Nhớ có lần cả một cành cây khô rơi xuống cha đã lấy thân hình của mình để đỡ lấy cái đau ấy. Cha em mập là vậy nhưng cha lại rất nhanh nhẹn trong công việc. Không những thế cha còn có cả một khuôn mặt chữ điền vuông vắn có phúc, em biết điều đó vì được nghe rất nhiều người khen cha và thật tự hào về cha của mình. Cha có nước da trắng mà khiến nhiều người phụ nữ cũng phải ghen tị vì nước ấy. Những buổi đi làm đồng về cùng nhau rửa chân tay lấm bùn trên con mương nhỏ ai cũng phải trầm trồ vì làn da ây. Rồi có người lớn khéo chửi đùa “ Sư mày đàn ông con trai gì mà trắng hơn cả đàn bà thế”. Nước da trắng ấy không phải là da trắng bạch mà đủ độ trắng với một người đàn ông phong độ như cha cha em to tròn và ướt nước, nhìn ban đêm thì thật lấp lánh hiền từ như những ngôi sao ngoài trời đêm. Đôi môi đẹp lắm và cả những hàm răng đều tăm tắp như hạt ngô càng làm cho vẻ hiền từ của cha trở nên đẹp lạ thường. Mà đặc biệt mỗi khi cha cười em thấy hạnh phúc biết bao, đó là một nụ cười rạng rỡ, một nụ cười hiền lành chất phác của một người nông dân. Đặc biệt hơn nữa là đôi bàn tay cha, đôi bàn tay ngày ngày chăm lo em, đôi tay vuốt má, đôi tay ẵm em và cả đôi tay đòn roi đau đớn nữa. Bàn tay cha không mềm mại như bàn tay của nhiều người khác bởi quê hương nghề chính là đồng ruộng vì vậy mà đôi bàn tay của cha chai đi vì cày bừa, chai đi vì mưa nắng ngoài ruộng. Thế nhưng đôi bàn tay vẫn tràn đầy yêu thương khi vỗ về những đứa con nhỏ, vẫn xoa đầu hay vuốt mà chúng đầy ngọt ngào. Và cũng chính vì thế em hiểu được phần nào những nỗi vất vả mà cha đã phải chịu vì em. Không những thế bàn tay chai, khô cằn, ngắn ngủn đó lại em có thể viết rất đẹp và làm ra những đồ vật thật đẹp mắt trong nhà. Bàn tay ấy còn làm nên những ngôi nhà đẹp đẽ, nhìn những viên gạch đỏ lừ được xếp thành hàng bên cạnh những hàng vữa thật sự thích giờ đây khi em đã khi thời gian và những nhọc nhằn mà cha đã trải qua đã khắc tạc trên khuôn mặt mái tóc cha em. Mới ngày nào mà mái tóc đã ngả sang màu khói. Đó không hẳn là trắng cũng không hẳn đã là đen, đó là một màu tóc của sương sớm, là màu tóc của những ánh nắng gắt gỏng trên cánh đồng ban trưa và là màu của cơn mưa rào nọ. tất cả những nhọc nhằn sóng gió của cuộc đời cũng như những vất vả khi chăm sóc những đứa con trưởng thành như hằn in trên những vết nhăn trên mắt cha. Mỗi lần cha cười những vết nhăn ấy lại lộ ra rõ hơn hay cũng có khi em nhận bắt gặp những nếp nhăn ấy nhưng không phải cười mà là cha đang suy nghĩ về điều gì đó. Dẫu thời gian có mang tuổi thanh xuân cảu cha đi nhưng cho đến bây giờ cha vẫn luôn là người bảo vệ em khỏi những nguy hiểm của cuộc sống, cha vẫn là điểm tựa vững chắc và bàn tay nâng đỡ khi em vấp rất yêu mến cha của em nếu có một điều ước em luôn mong sức khỏe đến cho cha để cha sống với em mãi mãi. Nếu như mẹ giống như một thiên thần một bà tiên trong mắt em thì cha lại giống như một vị anh hùng, một ông tiên hiền lành không chỉ mang đến những phép màu cho cuộc đời em mà mang đến cả một tình phụ tử thiêng liêng đầy che chở.>>> Tham khảo Kể về ông của emBài làm 6Kể về bố của em thật rắn rỏiTôi đang ngồi học, đêm đã buông xuống tĩnh mịch từ lâu, chợt nghe đâu đây tiếng gió thổi lao xao lùa vào gian phòng khe khẽ. Chợt, nhìn sang chiếc hộp gỗ trên bàn học, đó là hộp đựng bộ que tính bố đã tự tay làm cho tôi. Trong lòng tôi bỗng dưng dưng một niềm cảm xúc yêu thương bố lạ kì, mãnh liệt hơn bao giờ tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, mái tóc cũng đã điểm bạc. Nước da ngăm đen, rám nắng, và có chút chai sạn. Mỗi lần nhìn vào gương mặt ấy, khóe mắt tôi lại thấy cay cay, những tháng năm lăn lộn, không quản nắng mưa đã bôn ba trên mọi nẻo đường chở hàng nuôi tôi khôn lớn. Có những lúc, nhìn người ta đi ngoài đường, quần là áo lượt xe ô tô hạng sang tôi lại xót xa nhớ về người cha ấy của tôi. Lẽ ra giờ này bố cũng có thể như thế, nhưng vì tôi, vì đàn con thân yêu, bố đã hi sinh cả thanh xuân và sức lực của mình để gắng sức nuôi chúng tôi nên người. Tôi tự nhủ mình sẽ phải học thật tốt đê không phụ lòng mong mỏi của bố. Những cánh tay to, chắc khỏe, gân guốc đã lo toan, chèo chống cho gia đình này không biết bao phen sóng gió. Tôi cũng không dám tưởng tượng nếu không có bố, cuộc đời chị em tôi sẽ đi về tôi là người rất hiền lành và tốt bụng. Nhưng điều ấy không đồng nghĩa với việc bố để chị em tôi được dễ dãi. Ông rất yêu các con của mình. Có gì ngon bố cũng để giành phần chúng tôi, vậy mà những đứa trẻ non nớt không hiểu chuyện như chúng tôi lại chưa làm được điều ấy. Công việc bên ngoại, bên nội, của hàng xóm láng giềng có ai nhờ đến bố đều giúp đỡ rất nhiệt tình. Có lẽ chính vì vậy mà bố được rất nhiều người quý mến, kính trọng, tin tưởng. Bố hay kể cho tôi nghe về tổ tiên tôi ngày trước, nhắc tôi phải biết uống nước nhớ nguồn. Những bài học nhân sinh, bài học về cách làm người của bố đã lớn dần lên cùng tháng năm, cho tôi những hiểu biết sâu sắc hơn về truyền thống, cội nguồn dân là cả một khoảng trời để chú chim non bé nhỏ là tôi được thỏa sức vẫy vùng. Thuở ấu thơ, tôi hay cùng bố ra bờ sông câu cá, bố dạy tôi tập bơi, dạy tôi cách thả diều, cách làm những chiếc đèn kéo quân vui tết trung thu. Tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng ấy của tôi đã được làm hồng lên bởi tình yêu thương, sự chỉ bảo ân cần của bố. Thỉnh thoảng, nhìn chiếc áo phai màu, sờn vai bố đang mặc tôi lại ùa về kỉ niệm những đêm đông bố đã chịu lạnh để tôi được cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp và ra ngoài làm việc. Bố đã hi sinh cho tôi nhiều lắm, tuổi thanh xuân, sức lực và cả tình yêu bao la vô bờ ấy, bố dồn cả vào trái tim non nớt của tôi, che chở, ủ ấm nó để nó không bao giờ chịu những vết trầy xước gì. Tôi cảm thấy mình thật sự là một đứa trẻ may mắn vì được lớn lên trong tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp như thể thời gian trôi đi, tôi rồi cũng sẽ trưởng thành lên, và ai ai cũng vậy. Nhưng những bài học sâu sắc, những kỉ niệm, và tình cảm bao la mà bố giành cho tôi sẽ là hành trang nâng bước tôi trong suốt chặng đường dài bây giờ và mãi cả sau này làm 7Kể về bố của em mạnh mẽ nhưng vẫn dịu dàng“Lưng cha thì đội nắng gầy Ôi tóc bạc tựa trăng soi...”Điều may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta là được sống trong vòng tay yêu thương của bố. Bố luôn là người che chở, bảo vệ cho ta trong suốt cuộc đời. Càng lớn lên và thấu hiểu những cay đắng, nhọc nhằn, tôi càng cảm thấy biết ơn vì những hi sinh lớn lao mà bố đã dành cho tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bố cao gầy. Trong mắt tôi, dáng hình ấy lúc nào cũng thật to lớn và vững chãi để che chở cho cả gia đình. Làn da bố rám nắng vì phơi nắng dầm sương, trải qua đủ khó khăn, khổ cực vì cuộc mưu sinh vất vả. Khuôn mặt bố vuông chữ điền, toát lên vẻ hiền lành và đôn hậu. Đôi mắt bố đen láy, trong đôi mắt ấy chứa đựng cả bầu trời yêu thương bố dành cho các con. Mỗi khi mỉm cười, đôi mắt bố thật đỗi dịu dàng, thể hiện sự trìu mền pha chút nuông chiều. Mái tóc bố không còn đen nữa mà đã lấm tấm bạc. Nhìn những sợi tóc bạc ấy, tôi càng thương bố nhiều hơn vì những gian lao, vất vả bố phải trải qua để nuôi chúng tôi khôn lớn. Tôi thích nhất là những lúc bố cười. Nụ cười ấy mới ấm áp làm sao. Những lúc như thế, tôi tự nhủ phải chăm ngoan hơn nữa để nụ cười ấy có thể xuất hiện nhiều hơn trên đôi môi của bố. Đôi bàn tay bố chai sần, thô ráp nhưng tôi vẫn luôn yêu đôi bàn tay ấy. Đôi bàn tay khó nhọc vì gia đình. Đôi bàn tay hi sinh vì sự bình yên, hạnh phúc của các kí ức tuổi thơ của tôi luôn đong đầy những kỉ niệm về bố. Ngày mới chập chững biết đi, bố dắt tay tôi đi trên con đường làng quen thuộc. Cái bóng liêu xiêu trải dài trên mặt đường trùm lên cái bóng bé nhỏ của tôi. Mỗi khi tôi vấp ngã, bố dịu dàng đỡ tôi dậy, đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc khi tôi bật khóc. Bố là người kiệm lời, ít nói nhưng tôi biết tình yêu thương bố dành cho các con lúc nào cũng dạt dào và chan chứa. Bố cùng tôi đến trường trong ngày đầu đi học, dạy tôi làm những phép tính đầu tiên. Những đêm thức khuya học bài, lúc nào bố cũng chờ tôi đi ngủ rồi mới an giấc. Bố luôn yêu thương và chiều chuộng tôi nhưng vẫn nghiêm khắc chỉ bảo mỗi khi tôi mắc lỗi. Bố dạy tôi cách sống, cách làm người, hiểu được những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, ý nghĩa của sự trung thực, ngay thắng, lòng khoan dung và biết ơn. Cả cuộc đời bố đã vất vả hi sinh vì gia đình, thế nhưng, vẫn có lúc tôi vô tình làm bố buồn, chẳng thể đáp ứng được sự kì vọng và tin tưởng của này lớn lên, rồi tôi sẽ phải rời xa vòng tay của bố nhưng tôi tin rằng bố sẽ mãi là người che chở, dõi theo và bảo vệ cho tôi trong suốt cuộc đời. Những bài học của bố sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, tình yêu của bố sẽ là động lực để tôi tiến lên phía trước. Bố luôn đồng hành cùng em trên mọi con đườngBài làm 8Kể về bố em đầy mẫu mực, nghiêm khắcGia đình em là một tổ ấm gồm 4 thành viên bố mẹ, anh trai em và em. em yêu quý tất cả mọi người nhưng bố là người em kính trọng và yêu quý nhất bởi từ bé bố đã là người chăm sóc, gần gũi và yêu thương em vô ngần. Đặc biệt hơn cả thì bố chính là bức tường thành vững chãi để em trở về sau mỗi lần vấp em tên là Nguyễn Đình Phong năm nay 40 tuổi. Thân hình bố to, cao vạm vỡ. Một phần là bởi bố là bộ đội được rèn luyện trông môi trường quân ngũ nên rất khỏe và cường tráng. Làn da ngăm đen vì những buổi luyện tập trên thao trường hàng giờ đồng hồ. Em yêu nhất là đôi mắt bố. Dưới hàng lông màu rậm là đôi mắt to, luôn ánh lên sự yêu thương và quan tâm đến mọi người. Nhìn vào ánh mắt ấy em cảm nhận được cả một bầu trời yêu thương. Mỗi khi mắc lỗi, ánh mắt ấy lại ánh lên sự nghiêm nghị khiến em phải tự nhìn nhận lại bản thân để rút kinh nghiệm và không phạm phải sai lầm nữa. Nhưng những khi em vấp ngã, thất bại khi đã cố gắng hết sức thì bố cũng không hề trách móc, ánh mắt lại toát lên sự bao dung, động viên và an ủi để em vững bước. Trán của bố em cao vuông. Chính vầng trán ấy đã bao đêm thao thức, suy tư để tìm ra những hướng giải quyết hay cho gia đình. Theo năm tháng thì mái tóc bố đã dần pha sương. Bão tố cuộc đời đã in hằn trên mái đầu với những mái tóc điểm bạc và những nếp nhăn trên khuôn mặt vuông chữ thời gian rảnh rỗi bố em rất thích đọc báo và xem thời sự. Vì vậy mà bố có vốn hiểu biết uyên thâm về mọi lĩnh vực của đời sống từ kinh tế, chính trị đến văn hóa, giáo dục. Vì vậy mà từ khi biết nhận thức và tiếp thu, bố đã dạy em nhiều điều hay lẽ phải, cách đối nhân xử thế với mọi người để rồi em khôn lớn hơn mỗi ngày. Giọng của bố lúc dạy dỗ các con rất trầm ấm, dứt khoát mà đầy yêu thương, trừu cơ quan, bố là người rất mẫu mực và nghiêm túc. Bởi vậy mà mọi người trong cơ quan đếu yêu quý và kính nể bố. Khi làm việc nghiêm túc là vậy nhưng vào những giờ giải lao bố lại rất vui vẻ và trẻ trung. Cầm cây đàn ghita trên tay, bố cùng các đồng nghiệp hát vang bài ca “ đời lính có khi thật nhớ nhà, nhờ gió đem lời yêu thương, gửi tới nơi quê nhà, nơi có những vì sao đợi mong…”. Giọng hát của bố nghe rất hay, lúc trầm, lúc bổng khi lại du là người rất khéo tay. Mọi đồ đạc trong nhà hầu hết là do bố tự tay làm từ chiếc bàn học, cái kệ sách đến cái nôi ngày nhỏ em nằm. Nhờ bàn tay của bố mà mọi đồ đạc trong nhà đều rất đẹp đẽ. Tối tối thì bố lại dạy em học bài. tính bố em rất ân cần, chu đáo, khi thì hiền lành nhưng cũng có lúc rất cương quyết, nghiêm mẹ là người ân cần chu đáo tần tảo sớm hôm lo cho gia đình thì bố lại chính người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác mọi công việc lớn nhỏ trong nhà. Cha như cây đại thụ che chở mọi người khỏi những giông đã vất vả nhiều vì cuộc sống này. Em luôn tự nhủ với lòng mình sẽ học thật giỏi để không phụ lòng cha làm 8Kể về người bố hiền từ của emDù bạn ở đâu, dù rằng làm gì thì bạn vẫn luôn phải hướng về cha mẹ. Tình phụ tử luôn là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý đối với mỗi con người, là chiếc la bàn định hướng cho ta trên chặng đường dài. Em cũng có một người bố đáng trân trọng, đáng kính như em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, dáng người bố cao gầy nhưng trong mắt em bố lúc nào cũng hiện lên là một người khỏe mạnh và là trụ cột vững chắc trong gia đình. Bố em có nước da bánh mật có lẽ bố phải làm lụng vất vả nhiều, lo toan mọi công việc lớn trong gia đình. Khuôn mặt bố vuông chữ điền cùng với đôi lông mày rậm toát lên vẻ đôn hậu. Đôi mắt đen láy, sâu thẳm chứa đựng cả bầu trời yêu thương dành cho con. Đôi mắt ấy cũng luôn toát lên niềm vui khi em đạt kết quả tốt và cũng chứa đựng nỗi lo âu khi em bị điểm kém hay không hoàn thành nhiệm vụ. Chính đôi mắt ấy cũng như động lực giúp em đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mái tóc bố không còn đen như trước nữa mà đã có những sợi tóc bạc đã bị năm tháng nhuốm màu vất vả. Em thích nhất là lúc bố cười. Những lúc bố cười em cảm thấy rất ấm áp và vô cùng thân thương, trìu mến. Nụ cười cũng như thắp lên cho em niềm tin, những ước mơ cháy bỏng. Những lúc ấy em chỉ mong sao sẽ học tập thật tốt để nụ cười luôn hiện lên trên gương mặt của bố. Đôi bàn tay bố chai sạn, thô ráp vì phải làm lụng khó nhọc vì gia kí ức tuổi thơ của em có biết bao nhiêu kỉ niệm gắn bó với cha. Bố em rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc trong công việc và trong việc dạy dỗ con cái. Nếu như mẹ dạy con sự hiền lành, dịu dàng nữ tính thì bố lại dạy cho em sự quyết đoán trong khi giải quyết những công việc lớn. Vào mỗi buổi tối bố thường dạy em học bài, có bài nào không hiểu bố giảng giải, phân tích cặn kẽ từng li từng ti để em hiểu vấn đề một cách thấu đáo bận đến mấy nhưng bố cũng luôn dành thời gian nhắc nhở em học tập và dạy em cách chơi thể thao để luyện tập thể dục. Em nhớ có lần mẹ em bị ốm nên bố phải lo toan mọi công việc trong gia đình từ việc lớn đến việc vỏ. Bố nấu cháo cho mẹ ăn rồi dậy sớm nấu cơm cho hai chị em em ăn đi học và đưa em đến trường. Bố lo lắng cho mẹ đến nỗi hốc hác cả gương mặt, đôi mắt bố trở nên nặng nề nhưng vẫn ánh lên niềm tin yêu trong cuộc sống. Ngoài ra, bố rất nhiệt tình giúp đỡ mọi người, có việc gì giúp được thì bố giúp luôn chứ không ngần ngại chần chừ điều gì cả. Bố em thường dạy em là phải biết “ bán anh em xa, mua láng giềng gần”. Bởi thế nên mọi người trong xóm ai cũng trân trọng và ngưỡng mộ bố rất nhiều. Bố là một người giàu đức hi sinh, vẫn luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất vì vậy mà công lao của bố không thể kể được“ Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.Bố luôn là người đàn ông đáng quý nhất của cuộc đời em. Bố như ngọn hải đăng soi đường chỉ lối để em không hề bị mất phương hướng trên cuộc đời dài và rộng. Bố chính là một tấm gương sáng để cho chúng em học tập và noi theo. Mai này dù có phải xa vòng tay yêu thương của bố thì em cũng chỉ muốn thốt lên câu nói từ tận đáy lòng là “ Con yêu bố nhiều lắm, bố ơi”.Trên đây là tổng hợp những bài văn mẫu hay nhất Kể về người bố kính yêu của em lớp 6 của các bạn học sinh trên khắp mọi miền Tổ quốc trong đề tài Kể về người thân của em, từ đó các em học sinh có thể tư duy và viết riêng cho mình một bài văn tả người bố thật hay, thật ý nghĩa. Chúc các em học giỏi môn Tập làm văn lớp 6 mỗi ngày cùng với Đọc tài liệu! Bài Văn Tả Bố ❤️️ 15 Bài Mẫu Tả Bố Ngắn Hay Hài Hước Nhất ✅ Tuyển Tập Những Bài Văn Đặc Sắc Và Ấn Tượng Viết Về Đề Tài Người Cha Thân Thương. Đoạn Văn Tả Về Bố Hay – Bài 1Tả Bố Của Em – Bài 2Tả Về Nghề Nghiệp Của Bố – Bài 3Bài Văn Tả Về Bố Làm Nghề Lái Xe – Bài 4Tả Bố Đang Làm Vườn – Bài 5Tả Bố Đang Làm Việc – Bài 6Tả Bố Đang Đọc Báo – Bài 7Bài Văn Miêu Tả Bố Khi Em Làm Việc Tốt – Bài 8Tả Về Bố Ngắn – Bài 9Bài Văn Tả Bố Ngắn Nhất – Bài 10Tả Ngoại Hình Của Bố – Bài 11Tả Mái Tóc Của Bố – Bài 12Tả Về Tình Cảm Của Bố Mẹ Đối Với Em – Bài 13Bài Văn Tả Bố Mẹ – Bài 14Bài Văn Tả Bố Bá Đạo – Bài 15Bài Văn Tả Về Bố Hài Hước Buồn Cười – Bài 16Bài Văn Tả Bố Bằng Tiếng Anh – Bài 17Bài Văn Tả Bố Lớp 2 – Bài 18Bài Văn Tả Bố Lớp 4 – Bài 19Bài Văn Tả Bố Đang Làm Việc Lớp 5 – Bài 20Bài Văn Tả Bố Lớp 6 – Bài 21Bài Văn Tả Bố Lớp 7 – Bài 22 Hi vọng với những Đoạn Văn Tả Về Bố Hay được chia sẻ trong bài viết, phần nào giúp các em học sinh có được những bài văn ưng ý và đạt được điểm số cao như mong đợi. Ông cha ta vẫn thường có câu “Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.” Công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha, của mẹ to lớn, bao la như núi cao, như nước đầy. Và hẳn ai cũng thương yêu, quý trọng người cha của mình. Với tôi, ba không chỉ là một người cha, ba còn là một người thầy, một người bạn đặt biệt. Ba tôi năm nay đã bước qua tuổi bốn mươi, nhưng trông ba còn rất trẻ trung, phong độ. Dáng người ba cân đối, thân hình khỏe khoắn. Làn da ngăm đen càng điểm thêm phần mạnh mẽ cho ba. Gương mặt của ba chữ điền, góc cạnh, trông rất cương nghị, điềm đạm. Vầng trán cao và chiếc mũi thẳng tắp, hơi phồng lộ rõ vẻ anh minh. Dù có gương mặt nghiêm nghị nhưng đôi mắt nâu đen của ba vẫn đầy ắp thương yêu. Đôi mắt ấy là nguồn động viên, an ủi, khích lệ mỗi khi tôi gặp những điều buồn vui trong cuộc sống. Tôi thích nhất khóe miệng hơi rộng của ba. Đôi môi khá dày, mỗi khi ba nở nụ cười, hàm răng trắng tinh lại lộ ra. Nụ cười ba rất tươi tắn nhờ chiếc răng khểnh duyên dáng. Có lần, anh em tôi chơi ghép hình, rồi chạy đuổi nhau khắp phòng, không may, tôi bị ngã, dập trán xuống thành giường. Lúc ấy, tôi đau lắm bởi trán đã xước lớn và chảy máu. Nhưng chỉ dám kêu một tiếng rồi nín lặng vì sợ ba mắng. Em trai tôi thấy máu bèn chạy xuống gọi ba. Ba chạy lên, ánh mắt đầy lo lắng. Tôi sợ nên cứ dùng tay giữ vết thương và cúi mặt để sẵn sàng chịu trận. Nhưng ba chỉ im lặng rồi vội mở ngăn kéo, lấy mấy dụng cụ để sơ cứu cho tôi. Ba là một chiến sĩ cảnh sát phòng cháy chữa cháy nên việc này có lẽ đơn giản với ba. Ba sát trùng vết thương rồi băng bó cẩn thận. Lúc này, tôi mới để ý, mái tóc ba giờ đã điểm những những sợi tóc bạc. Tôi bỗng thấy nao nao sợ bởi nghĩ ba chẳng mấy chốc mà già. Đúng lúc mẹ tôi về, em tôi kể lại câu chuyện. Mẹ bắt đầu la lớn nói anh em tôi nghịch ngợm. Tôi được đà đang đau, òa khóc. Bỗng, ba vòng đôi tay chắc khỏe ôm chặt lấy tôi vào lòng. Tôi lại càng nức nở trên đôi vai vạm vỡ ấy. Ba cười rồi vỗ vỗ lưng tôi âu yếm. Giờ tôi mới hiểu, ba không chỉ là một người nghiêm khắc mà ba còn rất tình cảm, rất thương yêu chúng tôi. Gần chục năm qua, ba đã dìu dắt tôi từ những bước đi đầu tiên, dạy cho tôi những bài học đầu tiên và kể cho tôi nghe bao điều lí thú. Thật may mắn khi tôi có một người ba tuyệt vời như vậy. Tôi thầm hứa sẽ bớt nghịch ngợm, sẽ học hành chăm chỉ để không phụ lòng ba, để mái tóc ba còn xanh cùng năm tháng. Đọc nhiều hơn 🌻 Bài Văn Tả Bố Lớp 5 🌻 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay Nhất Tả Bố Của Em – Bài 2 Tả Bố Của Em là một đề tài quen thuộc với nhiều thế hệ học trò. Dưới đây xin giới thiệu một bài viết đặc sắc được chọn lọc. Gia đình tôi sống theo kiểu “tam đại đồng đường” trong căn nhà gỗ, giữa vườn cây khá rộng ở cuối dãy phố chạy thẳng ra bến sông Hồng. Tôi yêu quý tất cả những người ruột thịt nhưng gần gũi, gắn bó hơn cả vẫn là cha. Cha không chỉ sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là người bạn lớn thân thiết của tôi. Không thể kể hết những kỉ niệm của thời thơ ấu, nhưng riêng kỉ niệm về tình cha con thì mỗi lần nhớ lại, tôi đều rưng rưng xúc động. Nhớ nhất là hồi tôi học lớp Một. Buổi khai trường đầu tiên trong đời, tôi được cha chở đi học trên chiếc xe đạp cũ kỹ đã tróc hết sơn. Ngồi đằng sau, tôi ríu rít hỏi cha đủ chuyện “Cha ơi! Cái trống trường có to không hả cha? Lớp học có rộng bằng nhà mình không? Con có được mang theo mấy chú dế đực vào lớp không?” Đại loại rặt chuyện vớ vẩn của một chú nhóc sáu tuổi, thế nhưng cha tôi vui vẻ trả lời bằng hết. Nhìn đám đông ồn ào, nhộn nhịp trước cổng trường, tôi sợ, cứ ôm chặt lấy lưng cha. Cha vuốt tóc tôi, an ủi “Thôi, xuống đi con! Con trai phải mạnh dạn lên chứ! Nhìn kìa, bạn Hoàng, bạn Tuấn đang đi vào sân đấy! Hoàng ơi, Tuấn ơi! Chờ bạn Tùng với nào!”. Tôi tụt xuống xe, gật đầu chào cha rồi chạy nhanh đến chỗ gốc bàng trong sân, không quên quay đầu lại dặn “Đến trưa, cha nhớ đón con, cha nhé!” Bất kể nắng mưa, ngày nào cha con tôi cũng bên nhau như vậy. Chuyện vui buồn ở lớp, tôi đều kể cha nghe. Cha mua cho tôi mấy quyển vở tập viết. Buổi tối, cha tranh thủ rèn chữ cho tôi. Cha cầm tay tôi, hướng dẫn từng nét cong, nét thẳng. Cha đọc cho tôi nghe những bài thơ ngộ nghĩnh viết cho thiếu nhi, dạy tôi học thuộc lòng và tập chép. Thú vị hơn nữa là cha dạy tôi hát và tôi cũng hát lại cho cha nghe những bài hát học được ở trường. Giọng trầm của cha chẳng thể nào hòa với cái giọng lanh lảnh non nớt của tôi, thế nhưng vui lắm, cả nhà cười nghiêng ngả. Cha tôi mê bóng đá và đã truyền tình yêu ấy sang tôi. Cái sân gạch trước nhà trở thành sân bóng lý tưởng của cha con tôi. Sáng cầu lông, chiều bóng đá, trước và sau giờ cha đi làm, tôi đi học. Cổ động viên là ông bà nội và chú chó Bốp cùng cô mèo Tina nhõng nhẽo. Nhiều lần tôi sút thủng lưới “đối phương”, thích ơi là thích! Rất nhẹ nhàng, tự nhiên, cha đã rèn cho tôi nếp sống tự giác, kỷ luật và sức khoẻ dẻo dai. Cha thường bảo việc gì mình làm được thì nên làm, tránh phiền người khác. Là con trai càng không nên ngại khó, ỷ lại. Tôi biết cha rất thương con nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Tôi có lỗi, dù là nhỏ, cha đều nhắc nhở kịp thời. Một lần, tôi hỏi cha ghét gì nhất, cha đáp “Cha ghét nhất thói đố kỵ, dối trá và ích kỉ. Con phải biết quan tâm tới người khác thì người khác mới quan tâm đến con”. Càng lớn, tôi càng thấm thía lời cha dạy. Cha là trụ cột của gia đình tôi cả về vật chất lẫn tinh thần. Cha là gương sáng mẫu mực của các con. Chúng tôi luôn yêu quý và tự hào về người cha đáng kính. Gửi đến bạn 🍃 Danh Ngôn Về Gia Đình Ý Nghĩa 🍃 Lay Động Trái Tim Tả Về Nghề Nghiệp Của Bố – Bài 3 Bài văn Tả Về Nghề Nghiệp Của Bố sẽ giúp các em học sinh hoàn thiện cách làm bài văn miêu tả nói chung và văn tả người nói riêng. Trong mỗi gia đình, người bố luôn là người trụ cột, hàng ngày làm lụng vất vả mưu sinh. Công việc nghiên cứu của bố em đôi khi làm việc ở nhà. Mỗi lần như thế, em lại lén nhìn bố làm việc, hình ảnh ấy thật vĩ đại làm sao. Bố em làm nghiên cứu khoa học cho một viện sinh học nổi tiếng. Hàng ngày công việc của bố là nghiên cứu, dựa vào những mẫu vật được lấy ra từ những hiện tượng, sự việc đặc biệt, tìm ra những yếu tố then chốt, đưa ra phương pháp giải quyết cho những căn bệnh chưa có thuốc chữa. Đợt ấy đúng mùa dịch bệnh, bố em phải thường xuyên thức khuya làm nghiên cứu. Vừa về đến nhà, không kịp ăn cơm tử tế, bố đã vội vào phòng làm việc vùi đầu vào những bài báo cáo, nghiên cứu. Chiếc áo khoác ngoài bố vắt lên tai ghế làm việc, chiếc cặp da đặt dựa vào góc tường. Bố ngồi trên ghế, chiếc áo sơ mi dài tay xắn quá khuỷu tay. Gương mặt bố nghiêm túc chăm chú trên tập tài liệu trên bàn. Đôi chân mày hơi cau lại chứng tỏ đang suy nghĩ rất tập trung. Đôi môi bố hơi mím lại, thỉnh thoảng dường như quá khó nghĩ, bố lại vô tình thoát ra một tiếng thở dài. Đôi mắt bố đầy suy tư, tròn sự suy tư lại ánh lên nét sắc sảo, nghiêm nghị đến lạ thường, như một lời cảnh báo không làm phiền. Trên mặt bàn làm việc của bố ngổn ngang tài liệu, những chỉ số, thống kê, những bức tranh, phân tích khác nhau,… em nhìn hoa cả mắt. Vậy mà bố vẫn có thể phân biệt tốt những nghiên cứu đó. Chốc chốc,bố lại quay về chiếc máy tính xách tay đã mở sẵn, gõ gõ như đang tìm kiếm điều gì đó. Sau đó, bố quay ra phía sau, nơi để rất nhiều những máy móc phục vụ nghiên cứu, cho mẫu vật vào trong, vặn vặn, chỉnh chỉnh một loạt các nút rồi nghiêm túc quan sát. Sau một hồi, bố lại quay về bàn làm việc, tiếp tục ghi chép, tính toán những kết quả vừa tìm được. Có những lúc dường như mệt quá, bố ngửa ra lưng ghế, đưa 2 tay bóp bóp đầu. Cuối cùng, như cả thế kỉ trôi qua, bố bỗng nở nụ cười thật tươi, giơ hay tay lên sung sướng. Có lẽ bố đã tìm ra phương án tốt nhất. Bố cầm tờ bản thảo trên tay, đôi mắt rực lên niềm vui khiến em cũng vui lây. Thắng lợi trong nghiên cứu hôm nay của bố chính là yếu tố quan trọng cho tương lai khi chữa bệnh cho mọi người. Hy vọng, công lao của bố sẽ được đền đáp, dự án của bố sẽ giúp ích cho cuộc đời hôm nay và mai sau. Mời bạn đón đọc 🌜 Bài Văn Tả Bố Lớp 6 🌜 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay Nhất Bài Văn Tả Về Bố Làm Nghề Lái Xe – Bài 4 Bài Văn Tả Về Bố Làm Nghề Lái Xe giúp các em học sinh tham khảo, tích lũy vốn từ và củng cố thêm kỹ năng viết văn ngày càng hay hơn, sinh động hơn. “Có bao nhiêu là yêu thương một lần chưa nói. Vì không biết cách nên đem giấu trong tim thôi. Trộm đứng sau lưng nhìn con lớn khôn theo dòng đời. Mọi khó khăn riêng mình Cha mang thôi”. “Điều cha chưa nói”, thật sự lay động cảm xúc trong em nghĩ về ba của mình qua đôi ba câu hát vang lên. Ba của em là cũng như thế, rất ít khi thể hiện tình cảm ra bên ngoài nhưng với em thấy được cha lúc nào cũng hướng nhìn về phía gia đình, trong đó có em với một bầu trời yêu thương. Mỗi người sẽ có những cách bày tỏ khác nhau, có người sẽ biểu lộ chúng qua lời nói nhưng với ba điều đó không bao giờ cho một ai biết, chỉ giữ riêng trong lòng mình ba, luôn âm thầm hành động làm mọi thứ cho em có được cuộc sống tốt đẹp nhất. Năm nay ba của em đã ngoài 50 tuổi, sẽ chẳng còn quá nhiều thời gian để được bên cạnh nữa, khi em lớn một tuổi thì cũng là lúc ba già đi một tuổi. Em chỉ mong muốn mình có thể lớn thật nhanh, có thể đi làm ổn định để nuôi ba mẹ, không còn những ngày cha mẹ phải vất vả nữa mà sẽ được nghỉ ngơi, hưởng thụ. Ba em cao hơn 1m7, dáng người to lớn, khỏe khoắn cùng với khuôn mặt điển trai. Hiền hòa, trìu mến là điều em nhận được trong đôi mắt của ba khi hướng nhìn về em, giọng cười thì rất đặc trưng chẳng thể nhầm lẫn vào đâu được. Bộ râu quai nón là một điểm ấn tượng thu hút, càng tôn thêm vẻ đẹp nam tính của ba hơn nữa. Làn da ngăm đen vì rám nắng, đôi bàn tay khô ráp từng ngày, xuấ phát từ nỗi lòng hy sinh, bươn chãi công việc mưu sinh nhọc nhằn của ba. Tài xế chính là nghề nghiệp của ba, công việc này rất nguy hiểm mà lại cực khổ, ba em đi làm ngày đêm, ăn uống, ngủ nghỉ đều không đủ giấc, rất hại sức khỏe. Thời gian đi làm của ba cả ngày, từ lúc tờ mờ sáng đến tối khuya, có nhiều hôm chở hàng đi xa thì ba không về nhà. Chính vì thế mà sức khỏe ba ngày càng yếu đi với nhiều bệnh xuất hiện, nào là đau khớp, đau lưng…Em thương ba lắm, tim nhói đau khi thấy ba khổ như thế nhưng vì còn quá nhỏ, em chỉ biết cố gắng thật nhiều trong học tập. Ba luôn có được những lời nhận xét từ mọi người là một người có tính cách hiền lành, bao dung, vị tha, và em cũng cảm nhận được điều này nên rất được mọi người xung quanh lối xóm, bạn bè quý mến. Lẽ ra khoảng thời gian rảnh, không đi làm ba sẽ cùng bạn bè vui chơi nhưng ba không làm thế mà ở nhà cùng gia đình, chỉ dạy cho em học tập. Đặc biệt một điều đáng quý ở ba là dù có bận rộn thế nào thì ngày sinh nhật của mẹ, của em ba đều nhớ, ngày đó ba sẽ chở cả gia đình đi ăn tiệm hoặc trổ tài nấu nướng tặng hai mẹ con. Mọi nguồn yêu thương ba không thể hiện, ba không tuyệt vời như bất kì một ai, ba chỉ là ba thôi nhưng luôn yêu thương con theo cách ba có thể. Lòng em luôn kính trọng và tự hào về người ba tuyệt vời của em. Ngoài Bài Văn Tả Bố, có thể bạn sẽ thích 🌼 Câu Đối Hay Về Cha Mẹ 🌼 Ý Nghĩa Tả Bố Đang Làm Vườn – Bài 5 Bài Văn Tả Bố Đang Làm Vườn chắc chắn sẽ là tài liệu tham khảo cần thiết và hữu ích cho các em học sinh trong quá trình em hoàn thiện bài viết của mình với đề tài này. Sáng sớm hôm ấy, em cố ý thức dậy sớm hơn mọi khi, sau giấc ngủ say nồng em khẽ mở tung ô cửa sổ. Từ bên trong, em thấy hình ảnh bố em đứng giữa mảnh vườn rộng của nhà làm việc mới đẹp làm sao. Bố em đang hì hục dùng cuốc xới đất, dù bây giờ là sáng sớm, lại là một buổi sáng mùa thu nên tiết trời hơi lạnh nhưng mồ hôi của bố đã chảy ướt đẫm áo. Bố quai những lưỡi cuốc chắc nịch xuống đất, theo chuyển động của lưỡi cuốc, từng lớp đất được xới tung lên, cỏ dại cũng không còn nơi nào sinh sống. Sau một hồi cuốc, bố nhận ra đất đã đủ độ tơi xốp nên dùng tay thu dọn đống cỏ dại sau đó xếp chúng sang một bên. Bố cứ làm việc chăm chú vô cùng mà không để ý đến ánh mặt trời đã bắt đầu ló rạng ở phía chân trời. Mảnh vườn nhỏ xinh của gia đình em bây giờ đã không còn bóng cây cỏ dại nào nữa. Bố dùng tay lau đi những giọt mồ hôi đang thánh thót rơi trên trán, ánh mặt trời vừa lúc chiếu vào in lên mặt đất chiếc bóng của bố làm em cảm thấy như bố đang làm một việc thật vĩ đại chứ không phải là việc trồng cây bình thường nữa. Bố bắt đầu công việc trồng cây. Đầu tiên bố dùng cuốc chia nhỏ phần đất đã tơi xốp ra thành các ô đều nhau, tiếp đó bố rải vào các ô ấy một ít phân chuồng rồi đắp lên trên đó một lớp đất mỏng, cuối cùng là cho cây con vào những hố vừa được tạo ra rồi lấy đất đắp lên. Xong xuôi, bố quay đi tìm chiếc bình tưới và tưới nước cho tất cả các cây trong vườn, bao gồm cả những cây vừa trồng và những cây đã trông lâu. Những giọt nước trắng xóa rơi xuống những gốc cây lấp lánh và long lanh như những viên pha lê quý giá. Khu vườn của nhà em bây giờ trở nên thật tươi tắn và sống động hơn trước, cây cối nương theo cơn gió lay động như muốn gửi tới bố em lời cảm ơn chân thành nhất. Bố em nở nụ cười mãn nguyện, khẽ vươn vai một cái sau đó nhìn ngắm thành quả công sức do bản thân tạo ra. Những bông hoa xinh đẹp nở thắm với muôn màu sắc khác nhau, thu hút những anh ong chị bướm đến hút mật đùa vui. Khu vườn nhà em như một khu vườn cổ tích mà bố em là người chăm sóc và bảo vệ. Ông mặt trời to tròn, vàng óng cũng đang thả rơi những đồng tiền nhỏ xinh xuống trần gian như phần thưởng cho công sức của bố em. Em bỗng cảm thấy, hình ảnh bố em khi làm việc thật đẹp và ấn tượng biết bao. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập để không phụ lòng bố và xứng đáng là đứa con gái mà bố yêu thương. Mời bạn tham khảo 🌠 Thơ Về Cha Mẹ Hay Nhất 🌠 1001 Câu Thơ Ý Nghĩa Nhất Tả Bố Đang Làm Việc – Bài 6 Tham khảo Bài Văn Tả Bố Đang Làm Việc sẽ giúp các bậc phụ huynh và các em định hướng nội dung cần có cho bài văn của mình. Chiều mát, bố em thường ra vườn chăm sóc cây. Cây ăn quả bố trồng đang đơm hoa, kết trái. Em lăng xăng theo bố để xem bố làm vườn. Bố em tuổi đã tứ tuần nhưng khoẻ mạnh và hăm hở làm vườn như một chàng lực điện tuổi mới đôi mươi. Tóc bố còn đen nhánh, chưa có sợi tóc bạc nào. Tóc bố cắt ngắn, gọn gàng. Khuôn mặt chữ điền của bố rạng rỡ vì niềm yêu thích mảnh vườn con. Mắt bố to và đẹp, sáng long lanh niềm hăng hái lao động. Bàn tay bố to, cánh tay rắn chắc, nổi cuồn cuộn bắp thịt. Chiều nay bố bón phân, tưới nước cho cây. Nhân đó, bố gieo hạt cải. Bố mặc quần cộc, áo sơ mi cũ ngắn tay đã bạc màu rồi xách cái cuốc đi ra vườn không quên dặn em mang túi phân NPK theo. Bố xách nước tưới vào gốc cây và rắc phân NPK xuống đất, cách gốc cây cỡ hai mươi xăng-ti-mét. Bố cuốc đất vun tròn xung quanh gốc rồi tưới nước lần thứ hai cho đất vừa thấm. Xong việc bón phân cho cây, bố vác cuốc ra khoảng đất trống. Chỗ ấy, bố đã cuốc lật từ mấy hôm trước nên bây giờ bố chỉ cần dùng cuốc băm và đập cho tơi đất. Tay bố vung lên hạ xuống theo nhịp cuốc rồi trở cán cuốc đập cho đất tơi nhuyễn. Bàn tay bố nắm chặt cán cuốc đưa lên hạ xuống nhịp nhàng, bắp tay của bố nối vồng lên. Bố vừa cuốc vừa đi giật lùi một lúc thì luống đất đã được băm tơi xốp. Bố dùng cái cào để cào cỏ ra. Em lấy ki hốt cỏ đổ vào hố rác rồi vội vàng chạy lại xem bố gieo hạt cải. Bố mở gói hạt cải, khéo léo rắc đều lên luống đất. Sau đó, bố dùng bình hoa tưới nước lên luống đất. Bố tưới nhẹ và vừa đủ ẩm cho hạt cải nảy mầm, lên lá. Bố xoa hai tay vào nhau khoan khoái nói “Thế là xong, vài hôm là có cải non ăn rồi con ạ!”. Em vâng dạ rồi phụ bố thu dọn thùng tưới, cuốc, ki vào nhà. Chiều chủ nhật trôi qua êm ả, dễ chịu. Bố em đi làm suốt tuần nhưng vẫn tranh thủ những ngày nghỉ để trồng rau, chăm sóc vườn. Bố bảo đó là cái thú vui lành mạnh, tập thể dục nhẹ nhàng. Lao động trí óc ở công sở căng thẳng, bố em xem việc trồng cây là thú vui. Em sẽ giúp bố tưới nước và bắt sâu cho cải. Có luống rau sạch tự trồng, nhà em có rau ngon để ăn và có dịp để cả nhà vui vẻ lao động. Tham khảo thêm những bài văn mẫu hay viết về người bố của em được chia sẻ trong video sau Chia sẻ thêm cùng bạn 🍀 Thành Ngữ Về Cha Mẹ Hay 🍀 Sự Hiếu Thảo, Dạy Dỗ Con Cái Tả Bố Đang Đọc Báo – Bài 7 Bài Văn Tả Bố Đang Đọc Báo với một hành động bình dị thường ngày nhưng đã để lại nhiều tình cảm trong lòng con trẻ. Đọc báo để mở mang kiến thức. Đọc báo để thấy được nhiều cảnh đời trong xã hội. Và đọc báo cũng là để giải trí sau giờ làm việc mệt nhọc. Ba em rất thích đọc báo và đọc nhiều nhất trong gia đình em. Ba em làm việc ở nhà in của tòa soạn báo nên ngày nào ba cũng đem về rất nhiều báo. Đôi bàn tay lem luốc mực in của ba, rửa mãi vẫn chưa sạch hẳn những vệt đen sắp xếp từng tờ báo theo thứ tự để đọc. Có những tờ ở cơ quan ba in như Tin tức, đời sống pháp luật, văn hóa thể thao… Cũng có những tờ ba mua thêm như Tuổi trẻ, thanh niên, phụ nữ… Đôi mắt mệt mỏi của ba sau một đêm dài làm việc căng thẳng cố mở to và cuốn lấy từng chữ đều tăm tắp hiện ra trên mặt báo. Ánh mắt chăm chú như vậy nhưng vẫn dõi theo em đang chuẩn bị ăn uống, thay đồ đi học. Ba đọc đến những tin hỏa hoạn, động đất hay những tệ nạn xã hội, những tai nạn giao thông, liền đọc to lên cho cả nhà cùng nghe. Giọng ba thảng thốt, không còn trầm ấm như thường ngày mà lộ ra vẻ lo lắng, bất an. Lúc ấy, ba ngồi dựa vào thành ghế và thở dài. Cái dáng dong dỏng, cao cao ấy trong màu áo xanh công nhân chưa kịp thay làm em thấy chạnh lòng. Khi đọc những chuyện lạ bốn phương, những truyện cười, giọng ba cười khanh khách. Những lúc ấy, em liền chạy đến xem ké tờ báo, ba vuốt đầu em và kể cho em nghe. Hai cha con cười sảng khoái, giúp em tỉnh táo hẳn cơn buồn ngủ, để bắt đầu cho một ngày học mới. Ba hỏi em có muốn đọc báo Nhi Đồng không, ba mua. Ba khuyên em nên thường xuyên đọc báo để nắm bắt được nhiều thông tin trong cuộc sống và rèn cách viết văn. Nhờ Ba truyền cho tinh thần đọc báo, hôm nay em viết văn tàm tạm được. Em rất biết ơn ba và yêu thương ba vô cùng. Chia sẻ cùng bạn 🌹 Bài Văn Tả Bố Lớp 7 🌹 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay Nhất Bài Văn Miêu Tả Bố Khi Em Làm Việc Tốt – Bài 8 Hy vọng sau khi tham khảo Bài Văn Miêu Tả Bố Khi Em Làm Việc Tốt các em học sinh sẽ tìm thêm được nhiều từ ngữ, ý hay để hoàn thành bài viết của mình một cách tốt nhất. Người ta thường mơ ước nhiều và đôi khi mải mê kiếm tìm hạnh phúc mà không hay hạnh phúc luôn ở bên cạnh mình. Gần gũi nhất chính là cha mẹ của chúng ta. Được cha mẹ yêu thương với mỗi người con là hạnh phúc lớn nhất. Còn bố và mẹ, chỉ cần nhìn thấy con khôn lớn an bình là đủ. Đơn giản là một việc làm tốt cũng sẽ khiến bố mẹ vui vẻ. Hình ảnh bố khi em làm được một việc tốt vẫn luôn in đậm trong tâm trí em. Thời gian không lâu trước đây, em đã làm được một việc tốt, việc làm không lớn nhưng mang ý nghĩa rất lớn với em. Trên con đường làng quen thuộc về nhà, em vô tình nhặt được một chiếc ví đánh rơi bên vệ đường. Trời nóng như đổ lửa, nhìn xung quanh lại không có ai, em nhớ lời bố dặn nhặt được của rơi phải trả cho người khác, không được tham lam nên loay hoay đưa đến chỗ các chú công an. Làm thủ tục và để lại họ tên xong, em vội vã đạp xe về nhà. Đã quá trưa, bố ở nhà sẽ chờ cơm và lo lắng. Bởi vì vừa làm một việc có ích, em cảm thấy lòng mình khoan khoái hơn, cái nắng nóng của mùa hè cũng dịu đi trong gió lộng. Cánh cổng sơn gỗ trắng gần ngay trước mắt, em thấy dáng bố thấp thoáng trước mái hiên, ánh mắt bố vẫn trông ngóng về phía ngõ. Mãi đến khi em dắt xe vào, bố mới thở phào nhẹ nhõm. Bố đỡ giúp em cặp sách trên lưng, nhẹ nhàng nhắc nhở ”Trời nắng mà đi đâu về muộn thế con. Mồ hôi ướt hết cả áo rồi này”. Em vâng dạ, cười hối lỗi rồi nhanh chóng thay quần áo, ăn cơm. Trên bàn ăn em vui vẻ đem việc làm trước đó kể cho bố nghe. Hình ảnh bố sau đó vẫn vẹn nguyên trong kí ức của em. Ngay khi em vừa dứt lời, em thấy đôi bàn tay đang gắp thức ăn của bố khựng lại. Trên khuôn mặt trái xoan thân thuộc như bừng sáng lên, ánh mắt bố nhìn em đầy trìu mến và tự hào, bố nở một nụ cười. Nụ cười ấy tươi tắn và chứa đựng cả niềm tự hào của bố. Bao nhiêu vất vả, lo toan cho cuộc sống bộn bề thường ngày giây phút đó dường như tan biến hết chỉ còn lại nụ cười và niềm vui tỏa sáng. Bố ân cần gắp cho em thêm thức ăn, giọng nói vui vẻ hơn hẳn “Con gái bố ngoan lắm. Như vậy mới là đứa trẻ tốt. Bố mẹ luôn hi vọng con trưởng thành tốt đẹp như thế. Bố rất vui vì con đã làm như vậy”. Được bố khích lệ, động viên, em chợt thấy việc làm nhỏ bé của mình ý nghĩa hơn gấp nhiều lần. Cả bữa cơm hai bố con không ngớt lời qua lại. Bố tận tình giảng cho em nhiều bài học làm người hơn bằng tất cả tình yêu và những năm tháng đã qua của bố. Em chăm chú lắng nghe và ghi nhớ. Khung cảnh hài hòa đến nao lòng giữa cái oi bức. Gió lùa qua khe cửa mang theo cái mát rượi và hơi thở của hạnh phúc. Tối hôm ấy, chủ nhân chiếc ví tìm đến nhà em để cảm ơn khiến gia đình em càng thêm niềm vui. Người làm rơi ví là một cô công nhân trên đường đưa con trai đi khám bệnh. Bố trò chuyện với cô ấy một lúc lâu mới tạm biệt. Em thấy hình như bố còn vui hơn trước. Bố bất ngờ ôm em vào lòng, xoa mái tóc dài của em. Em vẫn nhớ như in lời nói bố thì thầm lúc ấy. Bố nói “Cảm ơn con, cảm ơn con gái vì con đã trưởng thành như vậy. Con là niềm tự hào của bố mẹ. Bố yêu con”. Vòng tay bố thêm chặt hơn, yêu thương ngọt ngào thấm dần vào trong tim. Bố thực sự là hình ảnh đẹp nhất. Sau này, em luôn khắc ghi hình ảnh bố lúc ấy để giữ động lực cho bản thân sống và rèn luyện tốt hơn. Hình ảnh bố lúc em mắc lỗi và hình ảnh bố khi em làm được việc tốt hài hòa trong tâm trí, nhắc nhở em phải sống tốt từng ngày. Sống cho mình và sống để xứng đáng với niềm tin của mẹ bố. Bên cạnh Bài Văn Tả Bố, gửi tặng bạn 💕 Ca Dao Về Tình Cảm Gia Đình 💕 1001 Bài Ca Dao Hay Nhất Tả Về Bố Ngắn – Bài 9 Với Bài Văn Tả Về Bố Ngắn sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích cho các em học sinh trong quá trình ôn tập. Đối với mỗi chúng ta sẽ luôn có những người khiến ta phải biết ơn, phải trân trọng và phải biết học hỏi để ta có thể lớn lên, để hiểu biết và có thể tự đứng lên trên đôi chân của mình, và đối với em đó chính là bố của em. Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi. Bố có dáng người cân đối, thân hình khỏe khoắn bởi bố năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Gương mặt chữ điền cùng làn da bánh mật đầy nét cương nghị. Mái tóc bố đen bóng, óng mượt cùng nụ cười tươi tắn luôn tỏa rạng trên môi khiến bố trông trẻ hơn hẳn so với tuổi thật của mình. Bàn tay bố ấm và to, đầy những vết chai sần. Đôi bàn tay ấy đã dạy em làm, chăm em học, xoa đầu em mỗi khi em bị ốm. Đôi bàn tay ấy còn rất khéo léo. Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả. Chính tay bố đã đóng cho em một giá sách nhỏ xinh với niềm mong mỏi rằng em sẽ học hành chăm chỉ. Giọng bố trầm ấm, truyền cảm. Mỗi sáng đưa em đi học, bố thường kể cho em những câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày và dạy cho em những truyền thống quý báu của dân tộc. Giọng bố đều đều, ấm áp khiến cho những bài học luôn in đậm trong tâm trí em. Bố là thợ may ở nhà. Những bộ quần áo của gia đình đều do bố thiết kế. Em thích nhất là chiếc áo hồng mà bố đã may tặng em vào lần sinh nhật thứ 8. Em rất biết ơn và kính trọng bố. Nhờ có bố mà gia đình em luôn ấm no, hạnh phúc. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn dưỡng dục của bố. Giới thiệu cùng bạn 🍀 Slogan Về Gia Đình 🍀 1001 Câu Nói Gia Đình Là Số 1 Bài Văn Tả Bố Ngắn Nhất – Bài 10 Bài Văn Tả Bố Ngắn Nhất với lời văn xúc tích mà vẫn đảm bảo đầy đủ ý nghĩa. Xin được chia sẻ đến độc giả trong nội dung sau đây Trong gia đình, người mà em gần gũi và chia sẻ nhiều nhất là cha. Cha chạc 50 tuổi, dáng người cao và gầy. Khuôn mặt chữ điền và nước da nâu ngăm ngăm rám nắng, một vài vết nhăn hằn trên gò má chứa đựng bao sóng gió và khắc khổ của cả một đời người. Cha em là một người nông dân cần cù và chịu khó, sáng cha ra ra đồng từ rất sớm và buổi tối về nhà khi những ánh sáng cuối ngày đã tắt hẳn. Làm nghề lao động chân tay vất vả và khó nhọc, cha chưa một lần than phiền, cha chỉ nói “Các con cố gắng học hành tốt để sau này không phải khổ như cha”. Cha hiền lành và tốt bụng, cha hay giúp đỡ mọi người trong làng nên được mọi người vô cùng yêu quý. Bàn tay cha gầy gò và thô ráp, nhưng với em đó lại là bàn tay đẹp đẽ nhất – bàn tay ấy đã chở và nuôi dưỡng em nên người. Ngày nghỉ, ra đồng cùng cha, thấy cha làm việc mệt nhọc và vất vả biết chừng nào, dưới cái nắng chang chang, mồ hôi cha ướt đẫm lưng áo, chảy xuống cả khóe mắt, cha vẫn nhìn em cười, một nụ cười hiền và ấm áp. Trong nhà, hai chị em rất thích chia sẻ và chơi đùa cùng cha, cha vui tính và là người rất thấu hiểu tâm lí các con, cha lắng nghe và đưa ra những lời khuyên ân cần trước những khúc mắc của chúng em, những lúc ấy, cha có khác nào một nhà tâm lí học, một nhà tư vấn tài ba và đáng mến nhất. Em rất yêu cha, người cha vĩ đại và tuyệt vời, cha cho em cuộc đời, dạy em cách làm người, dạy em cách sống sao cho đúng, được làm con của cha, đối với em, là một trong những điều may mắn nhất trong cuộc đời. Với đề tài tả người thân trong gia đình, các em học sinh có thể tham khảo những bài văn mẫu hay có trong video sau Mời bạn xem nhiều hơn 🌟 Thơ Chủ Đề Gia Đình Cho Trẻ 🌟 Hay Nhất Tả Ngoại Hình Của Bố – Bài 11 Bài Văn Tả Ngoại Hình Của Bố là tài liệu tham khảo giúp các em học sinh đạt kết quả cao cho bài viết sắp tới, đồng thời trở thành tài liệu tham khảo cho quý thầy cô và phụ huynh. Cha em như một vị anh hùng trong mắt em vậy, cha em không cao lắm chỉ có một mét sáu bảy thôi thế nhưng thân hình ấy lại hơi mập đủ có thể che chở cho em trước những nguy hiểm. Nhớ có lần cả một cành cây khô rơi xuống cha đã lấy thân hình của mình để đỡ lấy cái đau ấy. Cha em mập là vậy nhưng cha lại rất nhanh nhẹn trong công việc. Không những thế cha còn có cả một khuôn mặt chữ điền vuông vắn có phúc, em biết điều đó vì được nghe rất nhiều người khen cha và thật tự hào về cha của mình. Cha có nước da trắng mà khiến nhiều người phụ nữ cũng phải ghen tị vì nước ấy. Những buổi đi làm đồng về cùng nhau rửa chân tay lấm bùn trên con mương nhỏ ai cũng phải trầm trồ vì làn da ây. Rồi có người lớn khéo chửi đùa “ Sư mày đàn ông con trai gì mà trắng hơn cả đàn bà thế”. Nước da trắng ấy không phải là da trắng bạch mà đủ độ trắng với một người đàn ông phong độ như cha em. Mắt cha em to tròn và ướt nước, nhìn ban đêm thì thật lấp lánh hiền từ như những ngôi sao ngoài trời đêm. Đôi môi đẹp lắm và cả những hàm răng đều tăm tắp như hạt ngô càng làm cho vẻ hiền từ của cha trở nên đẹp lạ thường. Mà đặc biệt mỗi khi cha cười em thấy hạnh phúc biết bao, đó là một nụ cười rạng rỡ, một nụ cười hiền lành chất phác của một người nông dân. Đặc biệt hơn nữa là đôi bàn tay cha, đôi bàn tay ngày ngày chăm lo em, đôi tay vuốt má, đôi tay ẵm em và cả đôi tay đòn roi đau đớn nữa. Bàn tay cha không mềm mại như bàn tay của nhiều người khác bởi quê hương nghề chính là đồng ruộng vì vậy mà đôi bàn tay của cha chai đi vì cày bừa, chai đi vì mưa nắng ngoài ruộng. Thế nhưng đôi bàn tay vẫn tràn đầy yêu thương khi vỗ về những đứa con nhỏ, vẫn xoa đầu hay vuốt mà chúng đầy ngọt ngào. Và cũng chính vì thế em hiểu được phần nào những nỗi vất vả mà cha đã phải chịu vì em. Không những thế bàn tay chai, khô cằn, ngắn ngủn đó lại em có thể viết rất đẹp và làm ra những đồ vật thật đẹp mắt trong nhà. Bàn tay ấy còn làm nên những ngôi nhà đẹp đẽ, nhìn những viên gạch đỏ lừ được xếp thành hàng bên cạnh những hàng vữa thật sự thích mắt. Và giờ đây khi em đã khi thời gian và những nhọc nhằn mà cha đã trải qua đã khắc tạc trên khuôn mặt mái tóc cha em. Mới ngày nào mà mái tóc đã ngả sang màu khói. Đó không hẳn là trắng cũng không hẳn đã là đen, đó là một màu tóc của sương sớm, là màu tóc của những ánh nắng gắt gỏng trên cánh đồng ban trưa và là màu của cơn mưa rào nọ. tất cả những nhọc nhằn sóng gió của cuộc đời cũng như những vất vả khi chăm sóc những đứa con trưởng thành như hằn in trên những vết nhăn trên mắt cha. Mỗi lần cha cười những vết nhăn ấy lại lộ ra rõ hơn hay cũng có khi em nhận bắt gặp những nếp nhăn ấy nhưng không phải cười mà là cha đang suy nghĩ về điều gì đó. Dẫu thời gian có mang tuổi thanh xuân của cha đi nhưng cho đến bây giờ cha vẫn luôn là người bảo vệ em khỏi những nguy hiểm của cuộc sống, cha vẫn là điểm tựa vững chắc và bàn tay nâng đỡ khi em vấp ngã. Em rất yêu mến cha của em nếu có một điều ước em luôn mong sức khỏe đến cho cha để cha sống với em mãi như mẹ giống như một thiên thần một bà tiên trong mắt em thì cha lại giống như một vị anh hùng, một ông tiên hiền lành không chỉ mang đến những phép màu cho cuộc đời em mà mang đến cả một tình phụ tử thiêng liêng đầy che chở. tặng bạn 💧 Ca Dao Tục Ngữ Về Gia Đình Văn Hóa 💧 Hay Và Ý Nghĩa Tả Mái Tóc Của Bố – Bài 12 Tả Mái Tóc Của Bố là một trong những dạng văn tả người dành cho học sinh. Để giúp các em làm tốt dạng văn này, đạt điểm cao trong kì thi, dưới đây là bài văn mẫu để các em cùng tham khảo. Mẹ là người sinh ra ta và có biết bao bài ca đã từng viết về mẹ. Bố lại là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, dạy ta rắn rỏi hơn, biết tự đứng lên khi vấp ngã. Bố, mẹ là những người chúng ta gọi tên hàng ngày. Hạnh phúc vẹn tròn khi có bố kề bên. Em cũng vậy! Bố em năm nay 40 tuổi rồi. Bố làm nghề thợ mộc, là nghề ông dạy cho bố từ lúc nhỏ. Bố yêu nghề và yêu những con người luôn ở bên và đem niềm vui đến cho bố. Bố là người có vóc dáng cao, vạm vỡ dáng người đấy vô cùng phù hợp với nghề nghiệp của bố. Bố có thể lấy công cụ một cách thuận lợi vì cánh tay bố dài và linh hoạt. 40 tuổi nhưng mà mái tóc bố đã không còn đen. Ngoài thời gian giúp em học, và giúp mẹ làm những việc nặng nhọc, bố luôn ngồi ở xưởng gỗ để làm việc. Lớp bụi của gỗ bám vào mái tóc khiến bố như già đi. Em nhìn rõ hơn những sợi mái tóc bạc lúc bố xoa tay phủi bay lớp bụi bám ấy. khi làm việc, bố thường mặc những bộ áo quần tối màu, bố khi nào cũng siêng năng, kĩ càng trong từng sản phẩm và bố thường cài bút chì trên đôi tai vô cùng điêu nghệ. Mọi công việc bố đều sắp đặt vô cùng chu đáo, gọn gàng. Có lẽ vì thế mà bàn tay bố không có mềm mại, nó thô và chai sần tuy nhiên lại rất khéo léo, sản phẩm của bố độc đáo và được mọi người rất yêu thích. với em, đó là đôi tay vô cùng đặc biệt. Bố em có mặt tròn, bố luôn nhìn mọi người với ánh mắt thân thiện, có lẽ cũng do nghề nghiệp mang đến niềm vui nên đôi mắt bố không hề tỏ ra mệt mỏi mà luôn sáng lên một cách kỳ lạ. Những đồ vật trong nhà đều do bố làm cả, bố dành riêng cho em một giá sách được sơn bóng , gửi gắm niềm mong muốn em sẽ cố gắng học tập. Bố không có chất giọng êm, ngọt ngào như của mẹ. ngược lại giọng bố rất truyền cảm. Nhất là lúc em gặp những bài toán khó hiểu, bố luôn cố gắng giải thích và luôn động viên em phải cố gắng hết mình. Em thấy cảm phục bố lắm! Bố là người sống kín đáo, tế nhị, không bao giờ phật lòng ai. mặc dầu mải mê đối với công việc nhưng mà bố luôn dành thời gian cho gia đình. Em sẽ học tập ở bố tính kiên trì, nhẫn nại. Với bản thân em, bố mang lại niềm tin vô cùng to lớn. Em thầm cảm ơn bố đã cho em một gia đình hạnh phúc, đủ đầy. Đọc nhiều hơn với 🔥 Thơ Về Gia Đình Hay Nhất 🔥 Bài Thơ Gia Đình Hạnh Phúc Tả Về Tình Cảm Của Bố Mẹ Đối Với Em – Bài 13 Mời quý thầy cô, phụ huynh và các em học sinh tham khảo Bài Văn Tả Về Tình Cảm Của Bố Mẹ Đối Với Em trong nội dung dưới đây Cánh cò cõng nắng qua sôngChở luôn nước mắt cay nồng của chaCha là một dải ngân hàCon là giọt nước sinh ra từ nguồn. Bố, bố là người mà tôi luôn kính trọng và mang ơn bởi công sinh dưỡng và chăm sóc cho tôi nên người. Năm nay, bố cũng đã bước vào tuổi ba mươi chín. Bố là một người chiến sĩ, một người bộ đội đang làm việc tại Ban Chỉ huy Quân sự . Dáng người bố cao, cân đối. Bà nội bảo lúc bố còn trẻ bố gầy lắm nhưng nhờ có bàn tay chăm sóc của mẹ em nên bố đã mập hơn hẳn. Khuôn mặt bố vuông chữ điền, trông đầy nét cương nghị, sống mũi cao và một cái cằm nhô ra và cứng. Trên khuôn mặt bố, thứ mà tôi thấy ấn tượng nhất là đôi mắt với bộ lông mày rộng và đôi mắt sáng và đen toát lên vẻ thông minh. Bố không giỏi về sự hiểu biết kiến thức nhưng tôi phải công nhận bố tôi là người thông minh. Bố hướng dẫn tôi những mẹo vặt nho nhỏ trong cuộc sống. Mỗi ngày, không biết tôi đã nghe bao nhiêu lần từ “nếu”? Bố nhanh nhẹn lắm. Từng cách gấp, cách giặt quần áo đến cách rửa bát, trồng cây đều phải nhanh, đúng với tác phong một người bộ đội là nhanh nhẹn mà phải gọn gàng, ngăn nắp. Cũng với công việc ở nhà, phòng bố mẹ chắc chắn là phòng gọn gàng nhất. Cái gì cũng phải theo quy củ trình tự giống như người bộ đội đang gióng hàng vậy. Nếu như ở nhà, tôi có để đồ đạc bừa bãi là bố phải bực mình vì tính cách của tôi bừa bộn và lười nhác khác hẳn tính cách của bố. Có lẽ, nổi bật nhất trên cơ thể bố tôi là cơ bắp cuồn cuộn và đôi bàn tay chắc khỏe. Đó là kết quả của sự rèn luyện thân thể tích cực của bố. Mỗi buổi sáng, bố dậy rất sớm để tập thể dục. Và dạo này, bố cũng hay gọi tôi dậy để đi tập thể dục cùng bố. Bài thể dục của bố thường là những bài võ đầy sự rắn chắc mà không kém phần uyển chuyển. Tôi thấy rất thích những bài tập võ bố tập, những bài tập thể hiện hết được sự bản lĩnh của đàn ông, còn một điều nữa là nó giúp tôi rèn luyện sức khỏe. Tình yêu vô bờ bến của bố dành cho tôi chỉ bộc lộ qua nụ cười của bố. Bố là người vui tính, chắc chắn trên khuôn mặt bố không thể thiếu được nụ cười rạng rỡ trên môi. Một nụ cười thật là cao cả. Nụ cười ấy vui vẻ, chúc tôi cố gắng hơn khi tôi học tốt. Nụ cười ấy trêu đùa tôi khi tôi bị điểm kém. Nhưng sự trêu đùa ấy là một sự trêu đùa động viên tôi. Bố luôn nói “Không có gì quý giá hơn là con trai bố học giỏi”. Những lúc tôi có lỗi. Trên khuôn mặt bố thiếu vắng nụ cười và thay vào đó là vẻ mặt giận giữ. Bố luôn phê bình những lỗi lầm của tôi, dù là chuyện to hay chuyện nhỏ. Những lúc đó tôi cảm thấy thật có lỗi nhưng những lúc ấy tôi giận bố lắm. Tại sao chỉ một chuyện nhỏ thế thôi mà bố cũng mắng mình chứ cho dù tôi cũng đã thành thật nhận lỗi. Sau đó, tôi cảm thấy thật hối hận, bố chỉ muốn tốt cho tôi thôi sao tôi lại giận bố chứ. Bàn tay của bố, một bàn tay sao mà kì diệu thế. Một bàn tay to, chắc nịch. Từ việc ở cơ quan đến việc ở nhà đều nhờ đến đôi tay của bố. Từ khi em tôi ra đời, bố tôi làm việc rất nhiều. Do đó, mẹ tôi đã được nương tay đi rất nhiều. Bây giờ, thay vì dậy sớm để tập thể dục mà bố dậy sớm để giặt quần áo, rửa bát và nấu bữa sáng. Những buổi chiều, thay vì đá bóng, cầu lông với tôi thì bố tưới rau… Em cảm thấy thương bố quá. Và những khi rảnh rỗi, em giúp bố đỡ được công việc. Bố nấu ăn cũng chẳng kém gì mẹ tôi đâu. Bố có một bàn tay đầy “hoa tay”. Đúng thật là bố thật là khéo léo. Bố viết chữ rất đẹp. Bố luôn nói nét chữ là nết người, những người có tấm lòng tốt thì sẽ viết đẹp còn tấm lòng xấu chữ sẽ xấu nên bố rất hay rèn nét chữ tôi. Bố rất giỏi sửa những đồ dùng. Những thứ đồ bố sửa đang hỏng thành lành, đang cũ thành mới. Tôi yêu bố lắm nhưng chưa một lần thốt lên lời vì sự ngại ngùng và thẹn thùng. Và tôi quyết định sẽ thực hiện tình yêu đó bằng hành động. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để ước mơ của bố sẽ bay cao, bay xa mãi mãi. Mời bạn đón đọc 🌜 Câu Đố Chủ Đề Gia Đình 🌜 Đố Vui Kiến Thức Hay Bài Văn Tả Bố Mẹ – Bài 14 Tham khảo Bài Văn Tả Bố Mẹ giúp các em học sinh có thêm nhiều vốn từ phong phú, rèn luyện kỹ năng viết để làm tốt bài văn của mình. “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ,Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.“ Hai câu thơ đã khắc sâu vào tâm trí em để nhắc nhở về công ơn của bố mẹ. Nếu mẹ như vầng trăng dịu hiền, ru em vào những giấc ngủ đêm khuya thì bố là ánh mặt trời ấm áp, dạy em luôn phải mạnh mẽ và trưởng thành trong cuộc sống. Bố là người thầy tuyệt vời nhất trong em. Bố em năm nay đã bốn mươi hai tuổi. Dáng người cao, nhưng khá đầy đặn. Làn da của bố rám nắng bởi hàng ngày phải làm việc nhiều dưới ánh nắng mặt trời. Mọi người thường nói em rất giống bố ở khuôn mặt nhỏ nhắn, vầng trán cao, đôi mắt đen láy và hiền từ. Giọng nói của bố trầm và nụ cười ấm áp khiến em luôn cảm thấy hạnh phúc khi được gần bên bố. Đôi bàn tay của bố thô ráp, em biết đó là những dấu vết của thời gian, của bao vất vả bố đã hi sinh để lo lắng cho chúng em một cuộc sống đủ đầy hơn. Bố em làm nghề lái xe, công việc của bố là chuyển những chuyến hàng đi đến khắp mọi miền tổ quốc. Vì vậy, bố thường xuyên phải xa nhà. Mỗi khi có ngày nghỉ, bố lại dành thời gian ở bên gia đình. Bố luôn lo lắng và rất thương hai mẹ con em. Bố luôn dặn em phải chăm chỉ học hành, không được làm mẹ buồn và lo lắng. Mỗi lần đi xa về, bố đều tặng em những món quà nhỏ từ những miền đất nơi bố đã từng đi qua. Em rất thích thú khi được nghe bố kể về quê hương đất nước Việt Nam vô cùng tươi đẹp và rộng lớn. Đó là động lực thôi thúc em cố gắng học tập thật tốt để tương lai có thể đặt chân đến mọi miền tổ quốc. Không chỉ vậy, bố cũng dạy em rất nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Bố của em giống như người thầy với những lời khuyên bổ ích, người cho em động lực và niềm tin để vượt qua mọi giây phút buồn vui. Với em, gia đình là vô cùng quan trọng. Em cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi được làm con của bố mẹ. Tận đáy lòng mình, em hy vọng bố mẹ sẽ luôn vui vẻ và khỏe mạnh. Chia sẻ cùng bạn 🌹 Ca Dao Về Mẹ 🌹 Những Câu Tục Ngữ Về Mẹ Ý Nghĩa Bài Văn Tả Bố Bá Đạo – Bài 15 Giới thiệu những Bài Văn Tả Bố Bá Đạo với những suy nghĩ thật hồn nhiên cùng những tình huống đời thường hài hước qua góc nhìn của các em học sinh. Mẫu 1 Nhà em có nuôi một ông bố tên là… Hằng ngày bố chỉ đi kiếm tiền rồi về nhà nằm ườn ra đấy. Đến bà là người to nhất vẫn phải làm việc còn bố là người duy nhất không làm việc. Lúc ăn cơm gọi mấy cũng chưa lên còn bảo đợi tao tí. Lúc ăn cơm xong cả gia đình cùng dọn, bố trả chả dọn rồi xuống chat Zalo với học sinh. Em bé còn phải đút xoài cho bố, từ nay em không làm osin nữa. Em rất yêu bố vừa chứ không yêu lắm. Mẫu 2 Người lao động trí óc mà em biết là bố em. Bố em làm nghề kiến trúc sư… Bố em năm nay 39 tuổi. Hằng ngày bố em thiết kế các nhà cực đẹp, có người còn bảo là nhà đẹp. Với cũng có người bảo không đẹp nhưng bố em cũng kệ, không sao cũng có người mua thôi. Bố em làm việc vẫn ổn, và cũng có lúc thứ bảy, chủ nhật bố em cũng chỉ chơi với em hai ngày thôi rồi đến thứ hai là bố em đi làm tiếp… Em thấy công việc cũng vui nhưng lớn lên em làm việc khác. Gửi đến bạn 🍃 Bài Văn Tả Mẹ 🍃 Tuyển Tập 15 Bài Văn Về Mẹ Hay Nhất Bài Văn Tả Về Bố Hài Hước Buồn Cười – Bài 16 Những Bài Văn Tả Về Bố Hài Hước Buồn Cười mang đến cho chúng ta giây phút thư giản trước sự hồn nhiên của con trẻ. Mẫu 1 “Bố của em tên là Trần Ngọc Thành. Năm nay bố 39 tuổi. Bố em sống mũi cao, mắt to, tóc bạc. Bố em cao 3m2 bẻ làm đôi. Sở thích của bố em là chơi cờ tiếng và chơi game, suốt ngày bố em dán mắt vào điện thoại chơi các kiểu. Đến buổi trưa khi mẹ và em đang ngủ thì bố len lén xách giày đi đá bóng tối mới về. Mẹ em dậy không thấy bố đâu thì bảo về cho trận no đòn. Bố em cứ nhìn thấy chân dài là rất thích bảo ngon ngon. Em phải hỏi mẹ ơi người có ăn được thịt người không mà cứ chẹp chẹp thèm thuồng. Em rất yêu bố em”. Mẫu 2 “Bố nhà người ta được cấp dưới ngưỡng mộ. Bố em đây làm tài xế cho các cô, các bác. Bố em còn thua xa bố nhà người ta. Nhưng bố em sẵn sàng ký vào bản kiểm điểm của em mà không mách mẹ, sẵn sàng che giấu khuyết điểm của em, sẵn sàng nghe cuộc gọi phê bình của cô, sẵn sàng thức đến 3, 4 giờ sáng đợi em làm bài xong và đi ngủ, sẵn sàng ngồi bên em “cày” toán khó mấy tiếng đồng hồ. Bố còn sẵn sàng thức dậy sớm mỗi sáng để gọi em dậy mặc dù bố còn thèm ngủ hơn em, sẵn sàng nhường cho em miếng trứng cá ngon lành mà bố rất thích, sẵn sàng cho em mượn iPad vào cuối tuần với lý do “cho nó giải trí thêm chút”, sẵn sàng đánh xe đến lớp đón em cho dù phải bỏ một buổi họp quan trọng, sẵn sàng tấu hài với em, tán chuyện linh tinh cùng em để “giúp nó giảm stress”. Bố em rất khéo năn nỉ mẹ đừng đánh em, hoặc nhận tội thay để em không bị mẹ mắng. Mấy câu ấy thường chỉ là mấy câu như “Khiếp sáng sớm đài đã hát dân ca, cải lương hay vọng cổ rồi à?”, “Trời đánh còn tránh miếng ăn nhé!”, “Ê, hình như có Giọng hát Việt rồi kìa!”,… đủ để nhắc khéo mẹ và em thoát nạn… Nói thế thôi nhưng đối với em, một người bố như thế là tất cả rồi. Bố chả bao giờ khiến em buồn hay khóc bao giờ. Bố luôn là anh hùng giải cứu em khỏi những trận lôi đình của mẹ, giúp em yêu Toán như xưa, giúp em đi học đúng giờ… Cảm ơn bố rất nhiều Con chúc “Papa luôn mạnh khỏe, sớm hết bệnh tiểu đường và sống lâu mãi với chúng con, “Papa” nhé!”. Chia sẻ cùng bạn 🌹 Tả Mẹ Đang Nấu Cơm 🌹 15 Bài Văn Tả Mẹ Nấu Ăn Hay Nhất Bài Văn Tả Bố Bằng Tiếng Anh – Bài 17 Bài Văn Tả Bố Bằng Tiếng Anh là một chủ đề khá dễ và thường hay gặp trong những đề thi. Tham khảo nội dung dưới đây giúp củng cố vốn từ, biết cách viết đoạn văn về chủ đề người thân để học tốt tiếng Anh. My father is my role model and I try hard to be like him. My father is punctual. He does not like to be late for any appointment or for the completion of any task. He is strict with me because he wants me also to be on time and not to be late in completing my work. I too have learnt to be punctual, and I am appreciated for this by my teachers and my friends. My father is particular about being neat and clean. He also does his work systematically and is fastidious. He keeps his books and papers in a neat and organized way. He insists I should keep my books and note books neat and tidy. He does not like me to dog ear the pages in a book. He also does not let me scribble in my text books. My books are therefore always like new. My father is my best friend. He is a happy person and always tries to make those around him happy. I am happy when I am with him. He also has many friends because they like to enjoy his company. My father loves me. When I have any difficulty I turn to him and he is always willing to give me a helping hand. He always has a knack to solve my problems. I love my father and admire him for his many good qualities. I am grateful to my father and hope to make him proud of me. Bản dịch Không giống với lũ bạn, thần tượng của tôi không phải diễn viên hay ca sĩ nổi tiếng nào cả mà chính là người cha của mình, lúc nào tôi cũng luôn cố gắng để được một phần như ông. Cha tôi là một người rất coi trọng giờ giấc và đúng hẹn, khi được giao cho một công việc hay dự án bất kỳ, ông đều cố gắng hoàn thành trước thời hạn. Bản thân ông cũng rất nghiêm khắc với tôi về vấn đề giờ giấc trong công việc hay học tập. Có lẽ vì học được ở ông cách quản lý thời gian nên tôi được các thầy cô và bạn bè đánh giá rất cao về khoản này. Ngoài coi trọng vấn đề thời gian, giờ giấc, ông còn rất khó tính trong việc quản lý, sắp xếp giấy tờ, phòng làm việc. Với ông mọi thứ đều phải gọn gàng, sạch sẽ và được sắp xếp một cách khoa học nhất. Lúc nào ông cũng luôn nhắc nhở tôi phải sắp xếp góc học tập, sách vở gọn gàng, không được phép viết, vẽ bậy vào sách, vì thế mà sách vở của tôi lúc nào trông cũng sạch sẽ, giống như sách mới mua vậy. Cha cũng là người bạn thân nhất của tôi. Ông lúc nào cũng cố gắng để dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất, cả những lúc khi tôi gặp khó khăn trong học tập, ông sẵn sàng bỏ qua công việc sang một bên để hướng dẫn đến khi tôi hiểu được thì thôi. Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc khi được làm con của ông, ngưỡng mộ mọi thứ của ông, và hơn cả tôi sẽ cố gắng để ông tự hào về đứa con của mình. Giới thiệu đến bạn 🌟 Tả Người Thân 🌟 15 Bài Văn Tả Về Người Thân Hay Nhất Bài Văn Tả Bố Lớp 2 – Bài 18 Tham khảo Bài Văn Tả Bố Lớp 2 dưới đây sẽ giúp các bậc phụ huynh hướng dẫn cho con mình làm bài đầy đủ và đạt yêu cầu. Ba em năm nay 40 tuổi. Ba là kiến trúc sư xây dựng. Ba rất yêu thương em. Mỗi khi em bệnh, ba luôn lo lắng và chăm sóc em rất chu đáo. Khi thấy em buồn, ba là người chia sẻ, an ủi, động viên em. Em rất thương yêu và kính trọng ba. Mỗi khi nhìn thấy một công trình ba hoàn thành, em rất tự hào về ba. Em ước mình lớn thật nhanh để cùng ba thiết kế những ngôi nhà cao tầng thật lớn. Em hứa sẽ học thật giỏi để không phụ sự kì vọng của ba! Mời bạn xem nhiều hơn 🌹 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 2 🌹 15 Bài Văn Mẫu Kể Về Mẹ Hay Nhất Bài Văn Tả Bố Lớp 4 – Bài 19 Bài Văn Tả Bố Lớp 4 sẽ mang đến những gợi ý để các em học sinh hoàn thành tốt bài tập làm văn trên lớp của mình. Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi. Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp. Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố. Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc” quả đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng. Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố. Có thể bạn sẽ thích 🌼 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 3 🌼 15 Bài Tả Về Người Mẹ Ngắn Hay Bài Văn Tả Bố Đang Làm Việc Lớp 5 – Bài 20 Bài Văn Tả Bố Đang Làm Việc Lớp 5 giúp các em học sinh nắm được cách làm xây dựng bài văn miêu tả người lớp 5. Mời các em học sinh tham khảo chi tiết bên dưới. Trong gia đình, em được nhận rất nhiều tình yêu thương từ ông bà, mẹ và cả anh chị em nữa, nhưng bố lại là người mà em luôn nhớ thương nhất. Bởi bố đi làm xa nhà, nên em và gia đình lúc nào cũng luôn mong ngóng bố trở về. Bố là một người rất bận rộn và vất vả, dù có những kì nghỉ lễ ở nhà bố cũng rất bận rộn trong công việc của gia đình. Và mỗi lần ngắm bố làm việc, em lại càng thấy thương bố hơn bao giờ hết. Bố đi làm xa hai tuần mới về một lần. Mỗi lần bố về, những công việc nặng nhọc trong gia đình lại chờ bố về để đảm đương. Lần này cũng vậy, đã cuối tháng 5, cũng là lúc nhà em dọn dẹp nhà cửa. Bố về cũng là lúc bắt tay tham gia cùng cả nhà công việc dọn dẹp ấy. Khi phải quét dọn gầm và lau dọn những chiếc tủ đựng đồ trong nhà, bố là người chịu trách nhiệm kéo chúng ra sân cùng với sự hỗ trợ của mẹ để lau dọn sạch sẽ. Những khi bố gồng cánh tay lên, những bó cơ săn chắc lại hiện ra rất rõ rệt. Giọt mồ hôi đã lầm tấm trên vầng trán cao của bố. Sau khi kê được chiếc kệ ra ngoài, bố tiếp tục làm cùng gia đình những việc khác. Bố làm việc rất hang say và nhiệt tình, dù là những việc nhỏ nhất bố cũng lo lắng, đỡ đần cùng mẹ con em. Ánh mắt bố vẫn ánh lên cái nhìn đầy niềm vui khi được cùng gia đình làm việc, dù cho có nắng nóng, có mỏi mệt nhưng em vẫn thấy được ẩn sâu trong đôi mắt ấy là bao nhiêu niềm vui, bao nhiêu yêu thương mà bố dành cho các thành viên trong gia đình. Sau khi chị em lau dọn sạch sẽ, bố vẫn là người khiêng những chiếc tủ gỗ nặng nề ấy vào. Mỗi khi kê được cái nào, bố lại ngồi suốt hít thở liên tục, lồng ngực bố phập phồng dưới chiếc áo sơ mi đã thấm ướt mồ hôi, nhưng sau đó bố lại tiếp tục đứng lên và tiếp tục công việc ấy. Sau khi việc nhà chấm dứt, bố lại đi kiểm tra toàn bộ hệ thống điện nước của gia đình. Bố phải dùng thang đi lên sân thượng để rửa bể. Nhìn đôi chân bố cứng chắc và cử động, di chuyển rất nhanh theo chiếc thang đi lên, em càng thêm khâm phục bố. Đôi lúc, bố lại cúi xuống nhờ em lấy hộ những dụng cụ cần thiết, nước da màu lúa mạch của bố như đang sạm hơn dưới cái nắng ngày hè. Sống mũi bố cao và đôi mắt sâu, mái tóc thấm mồ hôi đã rủ xuống trán vài sợi, màu tóc đen dưới cái gay gắt của nắng hè thiêu đốt như trở lên sáng hơn mọi ngày. Em mang giúp bố những dụng cụ cần thiết và chuyển lên, bố vừa lấy vừa xuýt xoa con gái bố nhanh nhẹn quá. Giọng của bố mới đầm ấm và thân thương làm sao. Buổi làm việc của cả nhà cuối cùng đã kết thúc. Dù bố là người gánh vác những công việc nặng nhọc nhất nhưng khi mọi việc xong xuôi bố là người vui vẻ nhất, bố thấy mọi người mệt thì kể những câu chuyện vui để giải trí cho cả gia đình. Nhìn ánh mắt của bố, dường như mọi mệt nhoài đã qua đi và chỉ còn lại tình yêu thương vô cùng tận của gia đình. Ngày nghỉ cuối của bố cũng đã hết, bố lại chuẩn bị xa nhà xa con, nhưng lúc như thế em chỉ mong ở nhà thật lâu. Nhìn bóng lưng bố khuất dần phía xa, em càng thương bố và tự nhủ sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để báo đáp công ơn của cha mẹ. Mời bạn tham khảo 🌠 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 4 🌠 15 Bài Tả Về Người Mẹ Hay Nhất Bài Văn Tả Bố Lớp 6 – Bài 21 Dàn Ý Bài Văn Tả Bố Lớp 6 sẽ là nền tảng cơ bản để các em học sinh có thể viết được một Bài Văn Tả Bố Lớp 6 hoàn chỉnh với đầy đủ nội dung. Phần dàn ý Mở bài Giới thiệu chung người bố của em. Thân bài Tả hình dáng, trang những sự việc, hành động, lời nói của tính tình, nội tâm, cá tính,…Những kỉ niệm đáng nhớ của em đối với bố. Kết bài Nêu cảm xúc của em đối với bố. Phần bài viết Công cha như núi thái sơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ mẹ kính chaCho tròn chữ hiếu mới là đạo con Khi đọc bài ca dao này, tôi đã thấm thía được tình cảm của cha mẹ dành cho những đứa con của mình. Đối với riêng tôi, trong gia đình, bố chính là người tuyệt vời nhất. Bố tôi năm nay ngoài năm mươi tuổi. Là người chăm chỉ tập thể thao và chăm chỉ làm việc nên nhìn bố cường tráng lắm. Dáng người bố tôi dong dỏng, nước da bánh mật nên trông thật khỏe mạnh. Trán bố tôi cao vuông. Vầng trán ấy bao đêm thao thức suy tư để tìm ra những cách giải quyết hay nhất cho gia đình và công việc của bố. Tôi yêu nhất là đôi mắt bố. Dưới hàng lông mày rậm, đôi mắt to, sáng ảnh lên vẻ nghiêm nghị. Bố luôn nhìn thẳng mỗi khi tiếp xúc với mọi người. Tôi luôn cảm nhận sự ấm áp niềm yêu thương vô tận trong đôi mắt ấy. Mái tóc của bố tôi đã pha sương. Những lúc rảnh rỗi, tôi thường nhổ tóc sâu cho bố. Những sợi tóc ngắn và hơi cứng mỗi khi tôi áp má vào có cảm giác nhột nhột, thích thú. Giọng nói bố tôi trầm ấm, dứt khoát nhưng vẫn tha thiết yêu thương. Vàm ngực bố rộng, đủ để che chở và ủ ấm cho ba mẹ con tôi. Tôi vẫn thường gọi bố là lực sĩ vì bắp tay bắp chân của bố tôi cuồn cuộn. Nhờ sự khỏe mạnh và cứng cỏi của bố tôi mới hiểu vì sao bố là trụ cột, là chỗ dựa cho ba mẹ con tôi. Hàng ngày bố tôi dậy sớm nhất nhà. Vào những ngày đông giá rét bố vẫn không bỏ thói quen tập thể dục mỗi sáng. Bố giúp mẹ lo bữa sáng cho anh em chúng tôi rồi đưa chúng tôi tới trường, sau đó bố mới đến cơ quan làm việc. Tôi biết ở cơ quan bố làm việc rất vất vả. Là thợ giỏi nên không những chỉ làm việc của mình mà bố còn luôn giúp đỡ đồng nghiệp nên ai cũng quý mến. Tính bố hiền, ít nói. Bố tôi luôn dạy tôi phải sống trung thực, thật thà. Khi về nhà bố gánh vác tất cả mọi việc nặng nhọc. Nhờ bàn tay khéo léo của bố nên mọi đồ vật trong nhà tôi đều đẹp. buổi tối bố dành thời gian để dạy tôi học bài. Tuy không phải thầy giáo nhưng bố giảng bài thật ân cần, dễ hiểu. Tôi thích nhất được sà vào lòng bố để được ủ ấm, ngửi mùi thơm nồng và nghe kể chuyện về tuổi thơ của bố. Những hôm bố đi công tác hay về quê thăm ông bà nội, ba mẹ con tôi đều thấy căn nhà trở nên trống vắng à nhớ bố đến cồn cào. “Cả thế giới ở trong túi bố, trái tim con ấp ủ một điều. Yêu bố hơn những gì con có, thật tuyệt vời là bố của con”. Tôi yêu bố nhiều hơn tất cả những gì tôi có thể nói được. Nếu tôi có một điều ước, tôi mong ước bố của tôi mãi mạnh khỏe và luôn ở bên tôi. Ngoài ra, tại còn có 🦋 Tả Người Thân Đang Làm Việc 🦋 15 Bài Mẫu Điểm 10 Bài Văn Tả Bố Lớp 7 – Bài 22 Bài Văn Tả Bố Lớp 7 tiêu biểu được chia sẻ dưới đây không chỉ mang đến nhiều ý tưởng mà còn giúp các em học sinh tham khảo được cách hành văn sinh động. Bố là tất cả! Bố ơi Bố ơi! Câu hát hồn nhiên, đáng yêu này có thể lay động trái tim của bất cứ một ai được bố che chở, chăm bẵm từ nhỏ. Em cũng không phải là ngoại lệ, đối với em bố như là một thế giới thu nhỏ, thế giới ngập tràn tình yêu thương, một thế giới màu hồng ấm áp. Bố em là người đàn ông 40 tuổi với chiều cao khiêm tốn một mét sáu mươi lăm, tuy chỉ cao có vậy nhưng bóng lưng bố đối với em lại cao lớn và vững chãi đến mức có thể che chắn cho em bất cứ khó khăn nào trong cuộc sống. Gương mặt bố em hiện rõ các nếp nhăn ở đuôi mắt và các vết nám trên mặt vì bố hay phải đi ngoài đường bụi bặm nhiều nhưng bố luôn đưa áo chống nắng và khẩu trang cho em dùng với lí do là “Bố đàn ông cần gì quan tâm nhiều mấy cái đấy, mày con gái giữ da cho đẹp mai sau còn đi lấy chồng”. Tuy mặt nhiều nếp nhăn nhưng gương mặt bố vẫn toát ra một thần thái nào đó khiến người đối diện rất có thiện cảm. Em thừa hưởng đôi chân và bàn tay to của bố, tuy mẹ em hay đùa rằng “nét xấu của bố con hưởng hết rồi” nhưng không hiểu vì sao em lại thương đôi tay đôi chân chai sạn của bố vô cùng, đôi bàn tay dìu dắt và đôi bàn chân bước đi cùng em qua những dấu mốc, những gian nan của cuộc đời, làm sao em không thương được cơ chứ! Ngày trước có lần bà nội kể với em rằng, đêm trước ngày em đẻ bố mẹ đã bắt taxi đến bệnh viện nhưng đến giữa đường thì xe bị thủng lốp thế là bố sốt sắng bắt xe ôm đưa mẹ em đến bệnh viện còn bố thì đi mua hoa chờ ngoài cổng viện. Mẹ em đẻ khó đi từ 2h sáng mà 12h trưa mới đẻ xong, khi bố được gặp em và mẹ, mọi cảm xúc của bố như vỡ òa, bố thút thít như đứa trẻ nhỏ khi được bế em trên tay. Em từ nhỏ đã nhẹ cân và hay ốm đau, bố không ngại đưa hai mẹ con vào viện lúc đêm khuya khi em khó thở, sốt cao, bố không ngại chạy ra hàng thuốc cách nhà một quãng xa để mua thuốc cho em, bố không ngại đội mũ quàng chăn để dỗ em ăn mỗi khi em quấy khóc. Khi em bắt đầu đi học, tuy nhà cách trường khá xa nhưng bố không ngại nắng mưa sáng đưa chiều đón em từ trường về nhà, hỏi thăm em và mua cho em những cây xúc xích nóng hổi như một phần thưởng vì đã chăm chỉ học tập! Nhớ hồi lớp bốn có một lần em đi chơi với bạn mà quên nói với ông bà, thế là mọi người tìm em khắp khu phố, bố em đã phóng xe từ công ty về nhà khi biết tin. Khi em về bố và mọi người đã mắng em rất lâu nhưng em biết rằng mọi người làm vậy chỉ vì sợ em bị bắt cóc thôi. Lần đó em đã rất hối hận và tự hứa với bản thân mình sẽ không khiến bố và mọi người phải lo lắng cho mình nữa Khi lớn lên chúng ta sẽ lao vào vòng xoáy của công việc nơi chúng ta đặt tiền và chức danh lên đầu mà quên mất rằng ở mái nhà nhỏ kia luôn có một người đàn ông với bóng hình to lớn luôn đợi chúng ta đi về ăn cơm nhà, luôn đợi chúng ta nói những lời yêu thương, luôn đợi để ôm chúng ta vào lòng Bố à! Con của hiện tại không thể hiểu được nỗi lòng của bố, không hiểu được những khó khăn bố phải gánh trên vai nhưng con hứa mai sau con sẽ là người chăm sóc bố, thay bố gánh hết tất cả, con chỉ cần bố hạnh phúc thôi, con yêu bố nhiều! Đọc nhiều hơn dành cho bạn ☀️ Bài Văn Tả Mẹ Lớp 6 ☀️ 15 Bài Kể Về Mẹ Ngắn Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 – 25 Bài Văn Mẫu Tả Điểm 10 ✅ Tuyển Chọn Những Áng Văn Hay Và Đặc Sắc Nhất Giúp Học Sinh Làm Tốt Bài Viết Trên Lớp . cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đây văn tả người thân lớp 6 tả mẹ Văn tả người thân lớp 5 Tả người mẹ của em lớp 6 Bài văn tả người lớp 6 em hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi với mình ông bà, cha mẹ, anh, chị em Bài văn tả mẹ lớp 6 VietJack kể về một người thân của em ông bà, bố mẹ, anh chị lớp 8 Bài văn tả người thân lớp 6 tả bố văn tả người thân lớp 6 Lập Dàn Ý Văn Tả Người Thân Lớp 6 Lập Dàn Ý Văn Tả Người Thân Lớp 6 là bước quan trọng tiên phong để nắm được bố cụ và nội dung rất đầy đủ khi làm bài viết với đề này này. Tham khảo dàn ý mẫu dưới đây a. Mở bài Giới thiệu về người thân và và thân mật nhất với em mà em muốn tả . b. Thân bài Giới thiệu chung Người đó là năm nay bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Người đó có thương yêu và quan tâm em không? Người đó có dành nhiều thời gian cho em không? Miêu tả ngoại hình Người có có vóc dáng như thế nào? Chiều cao, cân nặng ra sao? Người đó có mái tóc như thế nào? Có màu sắc gì? Thường để kiểu dáng nào? Người đó có đôi mắt như thế nào? Mỗi khi nhìn em, đôi mắt ấy có đặc điểm ra sao? Em có thể chọn thêm một số bộ phận khác đặc biệt ở người đó để miêu tả như lông mày, bàn tay, vết sẹo… Miêu tả tính cách, thói quen, hoạt động giải trí Người đó có tính cách như thế nào? Được thể hiện qua những hành động gì? Người đó thường làm gì mỗi ngày? Và có thói quen nào đặc biệt không? Người đó có sở thích gì? Sở thích ấy có giống hay liên quan đến em không? Mọi người xung quanh nhận xét, đánh giá như thế nào về người đó? Một hoặc vài kỉ niệm đáng nhớ giữa em và người đó c. Kết bài Tình cảm của em dành cho người đó Những mong muốn, hi vọng tốt đẹp của em dành cho người đó và tình cảm của hai người Gửi Tặng Kèm bạn 💕 Bài Văn Tả Bố 💕 15 Bài Mẫu Tả Bố Ngắn Hay Hài Hước Nhất Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Hay – Bài 1 Giới thiệu đến bạn đọc Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Hay viết về ông nội với những ý văn rực rỡ Gia đình là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Chính do đó, dù có đi đâu, làm gì mái ấm gia đình vẫn là gia tài quý giá nhất của mỗi tất cả chúng ta. Trong nhà người mà em yêu quý nhất không ai khác chính là ông nội .Năm nay ông đã ngoài 80 tuổi nhưng ai cũng bảo nhìn ông trẻ hơn nhiều so với tuổi của mình. Quả thực là em cũng thấy thế. Vì dù đã 80 tuổi nhưng ông vẫn còn minh mẫn, nhanh gọn lắm. Mỗi sáng ông vẫn đeo kính, ngồi trước hiên nhà đọc báo để theo dõi tin tức trong và ngoài nước .Làn da của ông nhăn nheo và trên tay, trên mặt đã nổi những chấm đồi mồi – những tín hiệu rõ ràng của tuổi tác. Trước đây ông từng tham gia hai cuộc cuộc chiến tranh vĩ đại của dân tộc bản địa. Vì thế nên ông có rất nhiều bạn, đều là những người chiến sỹ, đồng đội chung mặt trận của ông năm xưa. Các ông hay gặp gỡ nhau vào mỗi cuối tuần để trò chuyện và ôn lại những kỉ niệm thời chiến .Em rất thích ngồi nghe những ông trò chuyện với nhau. Bởi trong những câu truyện ấy, em thấy được cả thời kì hào hùng của lịch sử dân tộc và cả tình cảm chiến sỹ thiêng liêng giữa ông và những bạn chiến đấu của ông. Em cảm thấy thật như mong muốn khi được gặp những nhân chứng sống của đại chiến này, nghe họ kể về điều ấy, về những nguy khốn mà họ đã phải đương đầu trong quá khứ .Ông thích đánh cờ, thích đi câu cá và thích trồng, chăm nom hoa lá cây cảnh. Hình như người già nào cũng có sở trường thích nghi đấy thì phải. Bởi em thấy ông Ba, hàng xóm nhà em cũng thích những thứ ấy. Ông Ba và ông em thường ngồi trên chiếc bàn đấ góc vườn đánh cờ với nhau. Bên cạnh hai ông đặt một ấm trà xanh nghi ngút khói. Chỉ chừng ấy thứ thôi mà hai ông hoàn toàn có thể ngồi với nhau từ sáng đến tối được. Hai người còn hay rủ nhau đi câu mỗi cuối tuần .Hôm ấy là một ngày đẹp trời, em nằng nặc đòi theo ông đi câu. Lúc đầu ông không đồng ý chấp thuận nhưng vì em nhõng nhẽo quá, ông đã phải thở dài cho em đi cùng. Ông đến một cái hồ rộng, cây cối bốn xung quanh rậm rạp, xanh tốt nhưng lại rất yên tĩnh, gần như chẳng có một bóng người. Ông em và ông Ba đặt chiếc ghế xuống, chuẩn bị sẵn sàng cần câu để câu .Sau khi gắn mồi vào lưỡi câu, hai người quăng lưỡi câu ra xa rồi ngồi xuống ghế, vừa từ tốn trò chuyện, vừa chờ cá cắn câu. Nhưng 10 phút, 20 phút, 30 phút sau, em vẫn chưa thấy cái phao nổi trên mặt nước động đậy. Em cảm thấy lo âu vô cùng, vậy mà hai ông vẫn trò chuyện với nhau, như không có chuyện gì. Em ngơ ngác, hai ông không phải đi câu cá sao ? Sao cá không cắn câu mà hai ông chẳng có vẻ như gì là vội vã cả. Em hỏi ông – Ông ơi, sao cá mãi chưa cắn câu nhỉ ?Ông cười khà khà, xoa đầu em rồi bảo – Cháu càng nôn nả, cá càng không cắn câu. Phải kiên trì chờ đón, cháu hiểu không ?Em gật đầu, nhưng kì thực em không hiểu lắm. Em thấy người lớn thật kì quặc. Không chạy nhảy, chơi đùa, mà chỉ thích ngồi một chỗ, với những game show chẳng có gì mê hoặc. Em nhìn ông Ba và ông em vẫn rất từ tốn. Phải một lúc lâu sau, cá mới cắn câu. Hai ông đều nhanh gọn giật dây câu lên. Một chú con cá chép to, phải nặng tới 3 kg. Sự chờ đón của hai ông quả thực đã có thành quả rồi .Hai ông câu thêm một lúc nữa, thấy mặt trời sắp ngả về phía Tây liền thu dọn đồ vật để ra về. Ông nắm tay em, hai ông cháu từ tốn trở về nhà. Em nhìn ông thật lâu. Tóc ông đã bạc, râu ông cũng bạc trắng rồi. Cái bóng to lớn của ông chồng lên cái bóng nhỏ bé của em. Không hiểu sao em thấy ông thật to lớn quá .Ông đã 80 tuổi nhưng không khi nào ở trong nhà như nhiều người khác. Ông luôn có nhiều việc phải làm, có nhiều người phải gặp gỡ. Ông nói, ông chẳng còn sống được bao lâu nữa, nên phải nỗ lực tận hưởng cho hết thời hạn còn lại. Mỗi lần ông nói thế, em lại ôm ông thật chặt, khước từ quầy quậy. Em không muốn xa ông chút nào. Ông phải sống mãi với em chứ. Ông lại bật cười rồi nói – Cái chết thì ai chẳng phải trải qua hả con bé ngốc của ông ? Ông rồi cũng sẽ mất đi thôi nhưng chỉ cần cháu vẫn còn nhớ đến ông thì khi nào ông cũng ở bên cạnh cháu. Nhớ chưa ?Em nhìn ông, gật đầu. Nụ cười của ông khi ấy, không khi nào em hoàn toàn có thể quên được. Vì mấy tháng sau ông ốm nặng rồi mất .Những lời ông nói với em, lúc ấy quả thực em không hiểu lắm. Nhưng đến giờ đây, khi ông đã xa em rất lâu, em mới hiểu được lời ông nói. Ông không hề chết, ông vẫn còn sống mãi trong trái tim em và những người trong mái ấm gia đình em .Giới thiệu đến bạn 🌟 Tả Người Thân 🌟 15 Bài Văn Tả Về Người Thân Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Gọn – Bài 2 Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Gọn viết về bà nội sẽ giúp những em học viên ôn tập hiệu suất cao nhất. Bài viết như sau Gia đình em có nhiều thế hệ chung sống với nhau. Ở nhà em người lớn tuổi nhất là ông bà rồi đến cha mẹ em, cô chú của em và hai chị em em. Trong nhà, bà nội là người mà em yêu quý và kính trọng nhất .Bà nội em năm nay đã gần 60 tuổi rồi. Trước đây bà em từng là một giáo viên Tiểu học. Chính vì là giáo viên nên cách giáo dục của bà lúc nào cũng rất nhẹ nhàng. Bà rất yêu trẻ con và thường hay chơi đùa cùng với chúng em. Có lẽ vì vậy nên nhìn bà trẻ hơn so với tuổi thực. Bà có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to, sáng và sống mũi dọc dừa .Ông em nói hồi trẻ bà đẹp lắm, biết bao nhiêu chàng trai thích bà nhưng sau cuối bà lại chọn ông. Mỗi lần nghe ông kể chuyện ngày trẻ bà lại cười hiền. Thường ngày bà ăn mặc rất đơn giản và giản dị. Những bộ quần áo bà mặc hơi tối màu. Bà thích nhất là màu tím vì bà nói màu tím là màu của sự thủy chung .Mặc dù đã về hưu nhưng bà nội có vẻ như chẳng có khi nào ngơi nghỉ. Bà thường dậy thật sớm vào buổi sáng để quét dọn và nấu đồ ăn sáng cho cả nhà. Bà thương mẹ em như con gái vậy. Bà nói mẹ đi làm khó khăn vất vả buổi sáng không cần dậy sớm, mọi việc trong nhà cứ để bà lo. Buổi trưa em và em em đi học về cơm nước bà đã dọn sẵn trên bàn, chỉ việc ngồi vào là ăn. Buổi trưa chỉ có 3 bà cháu em ở nhà, bà thường hát ru cho chúng em ngủ trưa rồi đến giờ lại gọi chúng em dậy đi học. Ở trong nhà, ai có chuyện gì buồn chán là bà biết và hỏi han .Càng thân mật với bà em lại càng kính trọng bà hơn. Em sẽ chăm ngoan, học giỏi, vâng lời bà để bà vui mắt .Theo dõi hướng dẫn giải pháp làm bài văn tả người cho học viên lớp 6 trong video sau Đọc nhiều hơn với 🔥 Tả Nụ Cười Của Mẹ 🔥 15 Bài Văn Mẫu Biểu Cảm Hay Nhất Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Nhất – Bài 3 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Nhất với cách dễ đạt súc tích mà vẫn rất ấn tượng. Mời bạn tìm hiểu thêm bài viết về bố sau đây Có lẽ tình cảm thiêng liêng nhất trên cuộc sống này mà không ai hoàn toàn có thể phủ nhận đó chính là tình mẫu tử. Mẹ không chỉ là người ban cho ta sinh mệnh, mà còn luôn ở bên trong mọi thực trạng .Như bao người mẹ khác, mẹ của tôi là một người phụ nữ thật đơn giản và giản dị. Nhưng mẹ đã dành cho chúng tôi những sự quyết tử thật khác thường. Bố tôi mất sau một vụ tai nạn đáng tiếc, khi ấy tôi mới tròn năm tuổi. Mẹ tôi đã phải gánh vác một nghĩa vụ và trách nhiệm vô cùng nặng nề vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Công việc kinh doanh của mẹ tôi tuy rất bận rộn và khó khăn vất vả. Nhưng mẹ vẫn luôn nỗ lực để tôi không thiếu thốn thứ gì .Vậy mà có những khi tôi đã làm mẹ buồn lòng. Còn nhớ năm lớp năm, tôi đến nhà Hà – cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nực nội, mà không thấy mẹ đâu .Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi “ Mẹ ơi ! ” nhưng không thấy tiếng vấn đáp. Cảm thấy lo ngại, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt. Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải thao tác khó khăn vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nỗ lực nấu cơm cho tôi .Tự trấn an bản thân, tôi nhanh gọn chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một chút ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ như đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở “ Con xin lỗi mẹ ạ ! ”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói “ Không sao đâu ! Nín đi con ! ” .Sau kỷ niệm lần đó, tôi nhận ra được sự khó khăn vất vả của mẹ. Tôi cố gắng nỗ lực để học cách sống tự lập hơn. Tôi còn trợ giúp mẹ những việc làm nhà như nấu cơm, rửa bát, giặt giũ … Cuộc sống của hai mẹ con từ đó luôn tràn ngập tiếng cười .Gửi khuyến mãi ngay bạn 💕 Ca Dao Về Tình Cảm Gia Đình 💕 1001 Bài Ca Dao Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Dài Nhất – Bài 4 Giới thiệu Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Dài Nhất viết về bố với mạch văn trôi chảy và cách diễn đạt thướt tha Cây vĩ cầm đã câm lặng từ lâu, con còn nhớ khi chai sạn chiều hôn lên tay cha. Cây vĩ cầm vẫn ngân nga hằng đêm, bay mãi vào một thời ấu thơ là cây vĩ cầm. Trải bao giông bão, bao tháng năm kiếp người vẫn còn với cha cây vĩ cầm ” …Lời bài hát vang lên da diết làm em chợt nhớ về hình bóng yêu thương của bố – người cha muôn vàn kính yêu, người nghệ sĩ trong mái ấm gia đình em .Thấy bóng bố ngồi yên tĩnh bên cây vĩ cầm, câu truyện về những ngày còn trẻ của bố mà mẹ hay kể lại ùa về. Hơn hai mươi năm trước, bố còn là chàng người trẻ tuổi hai mươi tuổi, nhiều tham vọng và tham vọng. Bố từ nhỏ đã thừa kế tình yêu âm nhạc từ bà nội, đặc biệt quan trọng đam mê với mô hình thẩm mỹ và nghệ thuật này .Khi em sinh ra thì bà nội đã mất, mẹ bảo bà hát dân ca hay lắm, bà còn biết kéo đàn nhị nữa. Nhưng bố không thích đàn nhị như bà nội, lúc bố 13 tuổi, hay sang nhà người hàng xóm từ bên quốc tế về Nước Ta định cư, nghe người ta kéo đàn vĩ cầm – loại nhạc cụ hiếm có ở Nước Ta rồi theo người ta học kéo đàn .Nhiều năm sau thay đổi, người hàng xóm kia quay lại quê nhà họ Tặng Kèm cho bố một cây vĩ cầm màu nâu nho nhỏ. Cứ như vậy, cây vĩ cầm ấy theo bố đến thời điểm ngày hôm nay đã qua hơn hai mươi năm .Sau này, bố gặp mẹ, bố là chàng trai Hà thành hào hoa, mẹ lại thiếu nữ TP HCM sôi sục, cảm mến chàng người trẻ tuổi chơi vĩ cầm giỏi, ít lâu sau thì về chung một nhà. Mẹ bảo sau khi lập mái ấm gia đình, bố không chơi vĩ cầm tiếp tục như trước nữa, chỉ chú ý làm ăn lo cho vợ con. Mãi đến khi em lên lớp 2, thấy bố đem cây vĩ cầm đã cũ ra vệ sinh, tò mò hỏi mẹ mới biết .Em cứ nghĩ chắc mình sẽ không được nghe bố đàn vĩ cầm. Cho đến năm ngoái, anh trai đi xa về khuyến mãi cho bố một cây vĩ cầm màu nâu bóng, được phong cách thiết kế tỉ mỉ, đặt trong hộp gỗ. Em vẫn nhớ như in hình ảnh bố khi ấy, khuôn mặt vuông chữ điền chất phác của người đàn ông đã ngoài bốn mươi với nước da hơi ngăm bỗng bừng sáng hẳn lên .Đôi mắt thánh thiện thường ngày nheo nheo lại, vết nhăn mờ mờ nơi khóe mắt sau nhiều năm gánh vác mái ấm gia đình thấp thoáng hiện lên. Bố nở nụ cười tươi, đôi tay gầy gầy khẽ vuốt ve cây đàn rồi nhẹ nhàng đặt nó lên, kẹp giữa bờ vai rộng và cần cổ .Bàn tay bố từ từ đưa qua, kéo nhẹ dây đàn, bản nhạc du dương không biết tên vang lên, dù không được điêu luyện như những nghệ sĩ trên truyền hình nhưng nghe vô cùng ấm cúng, xúc động. Hóa ra bố cũng là người nghệ sĩ có tài năng như vậy .Kéo đàn xong, bố nâng niu cây vĩ cầm, cẩn trọng bỏ lại nó vào hộp rồi đem cất đi. Bóng dáng cao gầy, bước chân vững chãi, bình ổn thường ngày nhanh gọn hẳn lên. Sau đó, em cũng không được nghe bố kéo đàn vĩ cầm thêm lần nào nữa .Bố quay trở lại với đời sống thường ngày, vừa lo làm ăn nhỏ, vừa phụ giúp mẹ chăm sóc mái ấm gia đình. Bố là thần tượng của em từ ngày còn bé, luôn ân cần, dịu dàng êm ả, thậm chí còn nhiều món ăn bố nấu còn ngon hơn cả mẹ. Bố không khi nào khắc nghiệt trong việc học tập của em, nhiều lúc sẽ chăm sóc con gái học tập có khó khăn vất vả không, giúp em giảng giải nhiều bài tập khó. Nhiều lần, trời mưa gió mà vẫn phải đến trường, bố đều bỏ việc làm, đưa đón em mới yên tâm .Bố em vốn là người ít nói nhưng rất chu đáo, chăm sóc đến mọi người. Những ngày đặc biệt quan trọng như 20 – 10, 8 – 3, mẹ và em đều sẽ có quà, hai mẹ con lần nào cũng cảm động. Hàng xóm ai cũng thương mến bố, đặc biệt quan trọng là những cụ già, khi nào cũng khen bố còn trẻ mà kiên trì ngồi chơi cờ, tán gẫu với những cụ, những cụ bớt đơn độc hẳn .Mỗi lần như vậy, em đều tự hào vô cùng. Bố chính là người mà em ngưỡng mộ nhất. Bố không chỉ là chỗ dựa vững chãi cho mái ấm gia đình em mà còn là người luôn nhẹ nhàng dạy cho em nhiều bài học kinh nghiệm đạo lý làm người, sống đúng đắn và nhân hậu. Em luôn cảm thấy mình như mong muốn rất nhiều khi được trưởng thành trong sự bảo vệ yêu thương của cha mẹ .Giới thiệu cùng bạn 🍀 Slogan Về Gia Đình 🍀 1001 Câu Nói Gia Đình Là Số 1 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Mẹ – Bài 5 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 với hình ảnh người phụ nữ tảo tần để lại trong lòng người đọc nhiều xúc cảm .“ Mẹ là duy nhất trên đời, mẹ đã quá khó khăn vất vả rồi, người gan góc nhất trên đời là mẹ, mẹ ơi. Giờ con lớn khôn rồi và con sẽ nên người, thành người tốt trên đời, mẹ tự hào sớm thôi … ” lời bài hát về mẹ mà em thích nhất như nói hộ tình cảm của em dành cho mẹ. Suốt cả quãng đời mình người mà em yêu quý và trân trọng nhất đó chính là mẹ .Mẹ em năm nay gần 40 tuổi, so với phụ nữ thì số lượng tuổi càng nhiều càng thêm những mỗi lo. Mẹ làm nghề kế toán, việc làm gò bó về thời hạn nhưng mẹ rất chu toàn vẫn chăm sóc mái ấm gia đình rất chu đáo. Mẹ có dáng người hơi cao, đầy đặn, mái tóc được uốn xoăn tân tiến lúc nào cũng thơm mùi dầu gội .Gương mặt mẹ thanh tú ngũ quan phối hợp hài hòa, khi còn trẻ mẹ từng là hoa khôi của trường nên được rất nhiều người theo đuổi nhưng mẹ đã chọn bố, lúc đó bố chỉ là anh sinh viên nghèo học giỏi. Về sau mẹ kể rằng mẹ ngưỡng mộ, tôn trọng bố luôn có ý chí và nghị lực kiên cường, em thầm cảm ơn mẹ vì mẹ lấy bố mới sinh ra được em và em trai sau này .Hàng ngày ngoài việc làm bận rộn ở công ty mẹ dành hết thời hạn và tâm lý cho mái ấm gia đình, mẹ em nấu ăn rất ngon, những món ăn mẹ nấu không chỉ rất mê hoặc ở mùi vị mà còn không thiếu dinh dưỡng giúp chúng em luôn có đủ nguồn năng lượng để khôn lớn. Mẹ chăm chút cho mỗi thành viên trong nhà từ bữa ăn tới giấc ngủ, những chiếc áo được là phẳng phiu mỗi buổi sáng đến trường, những món đồ ăn vặt được sẵn sàng chuẩn bị trong túi balo, chiếc chăn được kéo lúc nửa đêm, viên thuốc và những lời vỗ về khi bị ốm .Trước kia em đều xem đó là những điều hiển nhiên nhưng sau này em mới biết rằng để làm những điều đó mẹ phải đánh đổi thời hạn của bản thân mình, gạt bỏ thời hạn nghỉ ngơi thư giãn giải trí hay tụ tập với bè bạn mẹ chọn dành thời hạn cho mái ấm gia đình. Mẹ còn giấu cả những tâm tư nguyện vọng, sở trường thích nghi, tham vọng của bản thân để chăm chút vun đắp tổ ấm, để chúng em được lớn lên vừa đủ và niềm hạnh phúc nhất .Giống như lời bài hát về mẹ mà em thích nhất “ mẹ là duy nhất trên đời, con sẽ khôn lớn trưởng thành, thành người tốt trên đời mẹ tự hào sớm thôi ” em đang cố gắng nỗ lực và nỗ lực từng ngày để trở thành người mà mẹ hoàn toàn có thể tự hào .Mời bạn xem nhiều hơn 🌟 Thơ Chủ Đề Gia Đình Cho Trẻ 🌟 Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bố – Bài 6 Đón đọc Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bố rực rỡ được san sẻ dưới đây Đối với tôi ba tôi là một thần tượng vĩ đại. Ba rất nghiêm khắc, nhưng ba có một tấm lòng yêu thương mái ấm gia đình vô bờ bến. Đi đâu làm gì ba cũng nghĩ đến chị em tôi. Tôi rất trân trọng và kính yêu ba .Ba tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, ba tôi rất khó khăn vất vả với mái ấm gia đình, nhưng nhìn ba vẫn trẻ hơn nhiều so với tuổi. Tóc ba vẫn còn đen, rất ít khi mới tìm thấy vài sợi tóc trắng. Ba tôi dáng người cao gầy, nhưng nhìn rất khỏe và nhanh gọn .Ba làm cán bộ ở một cơ quan nhà nước, việc làm cũng khó khăn vất vả nhưng ba điều tiết thời hạn rất giỏi. Dù bận mải thế nào ba cũng dành thời hạn tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ ba em rất thích chơi thể thao ; bóng chuyền, bóng bàn, môn nào ba cũng giỏi. Gương mặt ba hao hao như hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị .Tan giờ làm ở cơ quan, ba đi thẳng về nhà, quét dọn nhà cửa đỡ đần cho mẹ, có ngày ba còn vào nhà bếp làm món ăn cho cả nhà. Ba rất giỏi nấu nướng và nấu món nào cũng ngon. Xong việc ba em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây cối xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn nhà em không rộng lắm nhưng có nhiều thứ cây trái. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một khu vui chơi giải trí công viên nho nhỏ .Khi đêm đến, chị em tôi đã say trong giấc ngủ, ba vẫn loay hoay làm thêm một số ít việc làm để tăng thu nhập cho mái ấm gia đình. Ba đã không quản khó nhọc để lo cho đời sống của hai chị em. Ba thường nói với em rằng dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học tập là ba vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “ Công cha như núi Thái Sơn ” thật là cao quý biết dường nào .Ba làm nhiều việc như vậy nhưng ba rất giỏi sắp xếp việc làm nên ba vẫn có thời hạn dắt chúng em đi dạo quanh xóm. Vừa đi, ba vừa kể chuyện hay giảng giải những điều vướng mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì ba cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em hết nhờ ba giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Ba đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà .Ba đã khó khăn vất vả rất nhiều để lo cho đời sống của mái ấm gia đình, ba đã dành tổng thể tình yêu thương cho hai chị em tôi. Để đền đáp công ơn ấy, tôi sẽ chịu khó học tập tốt, xứng danh với những gì ba đã hi sinh cho chúng tôi .Mời bạn đón đọc 🌜 Bài Văn Tả Bố Lớp 6 🌜 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Anh Trai – Bài 7 Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Anh Trai sẽ giúp những em học viên tìm hiểu thêm được văn phong và cách sử dụng từ ngữ linh động .Gia đình là mái ấm luôn vỗ về, chở che tất cả chúng ta. Ở nơi đó tràn trề suối nguồn yêu thương giữa những người thân dành cho nhau. Ở nơi đó có những người anh, người chị, người em luôn sát cánh bên ta như người bạn sát cánh tạo ra cho ta bao tiếng cười và kỷ niệm. Anh trai của em là một người như vậy .Anh năm nay đã 20 tuổi. Số tuổi giữa anh và em chênh lệch khá nhiều nhưng điều đó không ảnh hưởng tác động gì đến tình cảm giữa hai người. Ngày anh chưa đi học ĐH ở nhà anh luôn dành nhiều thời hạn để chơi cùng em. Anh có nước da bánh mật, khuôn mặt chữ điền với đôi lông mày rậm. Đôi mắt bồ câu giống mẹ luôn cười tít cùng hàng mi dài cong vút khiến em là con gái cũng thấy ghen tị. Sống mũi cao và thẳng hay có những giọt mồ hôi li ti đọng trên đó những ngày nóng nực .Vì cần mẫn tập luyện thể thao, thể hình nên tầm vóc anh vừa cao và cân đối. Em thích nhất là được anh cõng lên vai vì khi đó cảm tưởng như sẽ nhìn được cả quốc tế. Anh có năng khiếu sở trường về nghệ thuật và thẩm mỹ, rất giỏi đàn và hát. Giọng anh khi cao nghều, khi trầm ấm cùng với tiếng đàn guitar da diết khiến ai cũng muốn tĩnh mịch lắng nghe. Anh hay hát cho em nghe, dạy em đàn mấy bài hát của mần nin thiếu nhi, mỗi lần đề cập đến âm nhạc anh lại rất vui tươi và cười giòn tan .Cũng có lúc hai bạn bè cùng ngồi học bài. Những bài toán dễ mà em lơ đãng giải sai anh lại cốc đầu trêu em nhắc em phải tập trung chuyên sâu. Bao nhiêu bài toán khó em lại nhờ anh hướng dẫn, anh say sưa giảng những bài toán tới khi em hiểu thì thôi. Những lúc cha mẹ vắng nhà anh lại rủ em ra vườn hái quả và chơi trốn tìm, ở nhà với anh chưa ngày nào là en thiếu vắng đi tiếng cười .Bây giờ anh đi học xa nhà, em nhớ anh lắm, chỉ mong có dịp lễ hoặc cuối tháng anh sẽ về thăm mái ấm gia đình. Mỗi lần về trong balo của anh lại có một túi kẹo, một con búp bê hay chiếc vòng tay xinh xinh làm quà tặng cho em. Sau bao ngày không gặp anh lại ôm em vào lòng niềm hạnh phúc vô cùng .Bố mẹ nói bạn bè với nhau như thể tay chân. Quả đúng như vậy, em rất yêu quý anh trai của em .Chia sẻ cùng bạn 🌹 Bài Văn Tả Bố Lớp 7 🌹 15 Bài Tả Về Bố Của Em Hay Nhất Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bà – Bài 8 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Bà đã khắc hoạ hình ảnh người bà thân thương trong lòng mỗi người Bà nội, đó là hai tiếng gọi thân thương mà tôi được gọi, có biết bao nhiêu người không còn bà để mà gọi và tôi thấy tôi thật niềm hạnh phúc khi được có bà nội trên đời này. Bà không chỉ đơn thuần là một người bà nội mà bà còn là tri ân tri kỉ của tôi. Mọi chuyện tôi đều nói với bà, tâm sự với bà và cho tôi những lời khuyên có ích. Bà như cơn mưa mùa hạ tưới mát tuổi thơ tôi .Bà nội tôi trải qua một cuộc sống lam lũ khó khăn vất vả người phụ nữ sinh ra trong bom đạn do đó bà càng thêm sức dẻo dai chịu đựng. Bà tôi có khuôn mặt mà tôi thấy người ta khen là phúc hậu . Cuộc đời trải qua biết bao khó nhọc những lúc chạy giặc bà phải ngụp trong nước giấu mình trong bèo kể cả những đoạn mương sông bẩn thỉu nhất. Sau đó khi về nhà chồng, bà tôi một tay nuôi dưỡng bố và các bác của tôi trong khi đó ông nội còn đang bận công tác ngoài thủ đô. Một mình chăm sóc bảy người con tôi thấy bà nội tôi thật khỏe khoắn. Thật không may, về già bà nội tôi lại bị tai biến mạch máu não. Mặc dù đã tám mốt tuổi thế nhưng trông bà tôi vẫn trẻ như hồi còn sáu mươi. Ai vào cũng phải khen nước da hồng hào trắng khỏe, khuôn mặt bà giờ không còn được tươi tắn đẹp tươi như thuở xưa nữa mà thay vào đó là những những nếp nhăn chằng chịt. Nghe bố tôi nói rằng bà tôi thời xưa xinh lắm, đẹp lắm và cho đến giờ đây cái tuổi xế bóng chiều tôi vẫn thấy bà tôi rất đẹp .Đó là vì nước da trắng vốn có của bà nội, là mái tóc tuy đã ở cái tuổi tám mốt nhưng lại chỉ điểm vài sợi trắng trên đầu. Khi gội đầu thì không còn nhìn thấy những sợi trắng đó nữa. Mái tóc dài thời xưa của bà được cắt ngắn đi cho ngăn nắp và dễ gội. Khuôn mặt ấy vẫn phúc hậu như ngày nào nhưng lại thật là đáng thương khi khuôn mặt ngày càng béo ra, không phải vì mập mạp mà là do bệnh .Nói đúng hơn là bị phù mặt, những vết nám chấm to như những mụn ruồi Open trên mặt của bà. Mắt của bà híp lại, đôi lông mày rụng hết phần dưới đi, mi mắt cũng rụng còn lại những sợ mi ngắn cũn. Điều đó không làm bà xấu đi mà làm bà đẹp hơn vì sau căn bệnh ấy bà vẫn đẹp, vẫn trẻ như vẫn còn sáu mươi .Dáng hình của bà nội tôi giờ đây vì bệnh mà béo lên, nhưng khổ nỗi bà chỉ béo mỗi phần bụng còn chân tay thì lại gầy gò. Không kể đến cánh tay bên phải bị liệt, bà không hề tự xúc cơm được nữa mà phải có người xúc cho. Còn gì khổ hơn khi mất đi một cánh tay, tôi thương bà tôi nhiều lắm cả cuộc sống tu nhân tích đức mà đến cuối đời lại không hề sống một đời sống an lành .Nhiều khi bà nội tôi khóc như trẻ con, những nếp nhăn xô lại và những giọt nước mắt ào ra trên hai gò má. Cái miệng mếu xệch đi trông mà không kìm được nước mắt, gặp người thân đi xa về bà càng khóc nhiều hơn. Mỗi đêm bà dậy đi vệ sinh tôi tỉnh giấc nghe thấy những hơi thở khó khăn vất vả của bà mà chạnh lòng nghĩ bản thân chưa làm được gì cho bà. Cứ mỗi lần đứng lên ngồi xuống là cả một sự khó nhọc của bà ngay cả khi lật mình khi ngủ nữa .Bà tôi cơ cực vậy đấy và giờ đây tôi yêu thương bà hơn bất kể điều gì, cả cuộc sống ấy tôi sẽ cố gắng nỗ lực giúp cho bà vui mỗi ngày. Mai này lớn lên tôi sẽ trở thành một bác sĩ giỏi để chữa bệnh cho những người bà thoát khỏi căn bệnh quái ác kia .Mời bạn đón đọc 🌜 Câu Đố Chủ Đề Gia Đình 🌜 Đố Vui Kiến Thức Hay Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Ông – Bài 9 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Tả Ông đã gửi trọn những tình cảm thương quý của người cháu hiếu thảo .Gia đình luôn là nơi mà ta nhận được tình yêu thương vô bờ bến. Em cũng vậy, trong mái ấm gia đình, em luôn nhận biết bao tình yêu thương từ mọi người nhưng người em yêu quý nhất đó chính là ông ngoại của em .Ông em năm nay đã gần tám mươi tuổi nhưng ông vẫn còn khỏe lắm. Ông có dáng người, hơi gầy do tuổi đã cao với một làn da hơi ngăm của một người con xuất thân từ miền biển đầy nắng, gió. Mái tóc ông giờ đã thưa, không còn dày như khi còn trẻ, điểm những khoảng chừng tóc trắng như cước .Khuôn mặt hiền lành, phúc hậu như ông tiên trong truyện cổ tích, khuôn mặt ấy hơi gầy gò, nhăn nheo những nếp nhăn xô lại vào nhau cùng những chấm đồi mồi do tín hiệu của tuổi tác. Tuy vậy, đôi mắt ông vẫn sáng trong như vì sao trên khung trời, nhìn rõ được mọi vật xung quanh. Hai gò má ông cao, cùng vầng trán nhẵn nhụi tựa như hình ảnh của Bác Hồ kính yêu cũng hiền hậu như vậy. Đôi bàn tay của ông tuy đã yếu, những đường gân tay nổi hẳn lên nhưng hằng ngày ông vẫn làm những việc nhỏ trong mái ấm gia đình như chăm nom cây cối, cho chim ăn .Ông thường mặc phục trang rất giản dị và đơn giản. Ở nhà ông chỉ mặc áo sơ mi, áo phông thun cùng chiếc quần dài ống rộng, khi đi ra ngoài hay đến những dịp lễ quan trọng, ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế .Ông em rất thích đọc sách, ngày ngày, ông đều đeo chiếc kính lão nhỏ, ngồi trước ban công đọc những cuốn sách về mọi nghành, vậy nên ông là một kho kiến thức và kỹ năng sâu rộng. Ông thường kể cho em nghe những câu truyện về rất lâu rồi, về cuộc chiến tranh, về đời sống con người, những tập tục truyền thống cuội nguồn, những lúc như vậy, em lại đắm chìm trong giọng nói ấm cúng mà cũng có phần dõng dạc của ông .Ông rất yêu thương em, ông luôn dạy dỗ, chỉ bảo em từng li từng tí, ông dạy em những bài học kinh nghiệm làm người thâm thúy, dạy em cách trở thành một con người tự lập. Những lúc rảnh rỗi, ông lại đưa em đi chơi, mua những thứ đồ ăn em thích, kể chuyện cho em nghe và khi nào trên môi ông cũng nở nụ cười đầy thánh thiện, ấm cúng như ánh nắng mặt trời vậy .Em rất yêu quý ông ngoại của em. Cả cuộc sống ông đã luôn quyết tử hết mình để con cháu có được ngày ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh em .Chia sẻ cùng bạn 🌹 Ca Dao Về Mẹ 🌹 Những Câu Tục Ngữ Về Mẹ Ý Nghĩa Tả Người Thân Của Em Lớp 6 Ngắn Gọn – Bài 10 Tả Người Thân Của Em Lớp 6 Ngắn Gọn viết về bố sẽ là tài liệu có ích trong quy trình ôn tập để những em học viên chuẩn bị sẵn sàng cho những kỳ thi của mình .Trong mái ấm gia đình tôi, bố tôi là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt quan trọng là tôi .Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn trợ giúp mọi người trong mái ấm gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải thao tác nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp .Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “ đi học ngày hôm nay phải … ”, rồi thì “ phải nghe lời cô giáo … ”, nhưng câu ở đầu cuối vẫn là “ con đi đường cẩn trọng nhé ”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì lời nói của bố từ trong nhà vọng ra “ Con đã về rồi à ? ”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố .Bố tôi ! Một người trụ cột trong mái ấm gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho mái ấm gia đình. Tục ngữ có câu “ con không cha như nhà không có nóc ” và đúng là như vậy. Bố tôi như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không hề thiếu trong mái ấm gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, mưu trí khác hẳn những người khác và đã có dự tính làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố tôi được rất nhiều người kính trọng .Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ nỗ lực học thật giỏi để không phụ công ơn của bố .Chia sẻ thêm cùng bạn những bài văn mẫu tả người thân dành cho học viên lớp 6 trong video sau Gửi đến bạn 🍃 Bài Văn Tả Mẹ 🍃 Tuyển Tập 15 Bài Văn Về Mẹ Hay Nhất Tả Về Người Thân Của Em Lớp 6 Đạt Điểm Cao – Bài 11 Tả Về Người Thân Của Em Lớp 6 Đạt Điểm Cao viết về người ông sẽ mang đến những gợi ý mê hoặc để những em học viên tìm hiểu thêm và triển khai xong tốt bài viết của mình .Trong mái ấm gia đình, em yêu quý tổng thể mọi người, nhưng người mà em thương mến nhất, kính trọng nhất vẫn là ông nội. Bất cứ khi nào, hình ảnh ông hiện lên cũng thật hiền hậu, ấm cúng trong trái tim em .Ông em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi đã không còn tươi tắn gì, cái tuổi đã nếm trải đủ mọi khó khăn vất vả, lo toan của đời sống. Dáng người ông gầy gầy, tuy nhiên bước chân đi vẫn còn nhanh gọn. Ở nhà ông ăn mặc rất giản dị và đơn giản, chỉ là chiếc áo sơ mi kẻ hoặc chiếc áo phông thun trắng cùng chiếc quần ống rộng .Khi đi ra ngoài hoặc dự những buổi lễ quan trọng ông lại khoác lên mình khi thì bộ quần áo ka-ki đậm màu, khi thì bộ com-lê trung tuổi khiến cho ông trở nên đầy uy thế. Ông nội em có khuôn mặt vuông chữ điền đã đầy những vết nhăn theo năm tháng. Khoé mắt lấm tấm những chấm đồi mồi và vết chân chim, nhưng so với em, ông đẹp lão lắm .Ngày xưa đi bộ đội, ông bị một viên đạn bắn qua mắt nên chỉ còn một bên mắt hoạt động giải trí. Nhưng có lẽ rằng đúng như mọi người vẫn nói “ Ông Trời không lấy hết đi của ai khi nào ” nên bên mắt còn lại của ông em vẫn nhìn rõ. Ông ít khi dùng đến kính để đọc báo, đọc sách. Ông chỉ mang theo khi đi họp đâu đó trong phường .Ông em có mái tóc dài, bạc trắng giống hệt ông Tiên trong câu truyện cổ tích mẹ vẫn kể cho em nghe hằng đêm. Em rất thích được ngồi chải tóc cho ông, được hít hà hương thơm thảo dược toả ra từ mái tóc của ông. Nào là bồ kết, sả, bưởi, hương nhu, mần trầu. Chúng quyện lại với nhau tạo thành một mùi thơm dịu nhẹ mà khó lòng quên được. Em thích nhất là được nắm bàn tay ông. Tuy bàn tay gầy guộc, đầy những xương nhưng bàn tay ấy lại ấm cúng vô cùng .Hồi em còn nhỏ, bàn tay đó đã thay ba mẹ chăm nom cho em, bế bồng em mỗi khi em khóc, bón cho em từng miếng cơm, thìa cháo. Bàn tay của ông còn xoa đầu em mỗi khi em được điểm tốt, vồ về em trong những giấc ngủ say. Bàn tay ấy nuôi nấng những mần nin thiếu nhi trong vườn để trưởng thành qua bão táp, vươn lên can đảm và mạnh mẽ .Em thường ra vườn xem ông chăm nom cây. Đôi bàn tay khôn khéo của ông uốn từng nhánh cây, tỉa từng chiếc lá, nâng niu, vun xới từng gốc hoa. Ông lý giải cặn kẽ cho em ý nghĩa của từng loài cây, bông hoa trong vườn. Loài hoa tùng, cúc, trúc, mai tượng trưng cho khí tiết thanh cao, hiên ngang và ý niệm sống đứng đắn của người quân tử .Cây si bon sai đặt trong chiếc khay gốm hình bầu dục có năm tầng lá so le, ông bảo tượng trưng cho năm điều cốt yếu trong đạo làm người là nhân, nghĩa, lễ, tín, trí. Không chỉ khéo tay khi làm vườn, ông em còn là người có vốn hiểu biết uyên bác. Ông dạy cho e những bài học kinh nghiệm địa lí, lịch sử dân tộc, kể lại những chiến tích hào hùng của dân tộc bản địa. Ngoài ra ông còn hoàn toàn có thể nói được tiếng Trung, tiếng Pháp, tiếng Nhật. Vì thế mà em rất tự hào và khâm phục ông em .Em rất yêu quý ông nội của em. Cả cuộc sống ông đã luôn quyết tử hết mình để con cháu có được ngày thời điểm ngày hôm nay. Ông luôn là một người ông với những đức tính tốt đẹp để em noi theo. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để mãi ở bên cạnh emChia sẻ cùng bạn 🌹 Tả Mẹ Đang Nấu Cơm 🌹 15 Bài Văn Tả Mẹ Nấu Ăn Hay Nhất Tả Về Người Thân Lớp 6 Của Học Sinh – Bài 12 Tả Về Người Thân Lớp 6 Của Học Sinh viết về người chị thân yêu của mình. Chúng tôi đã san sẻ dưới đây để bạn đọc tiện theo dõi .Gia đình em có bốn thành viên, gồm có có cha mẹ và hai chị em gái chúng em. Gia đình em luôn yêu thương, chăm nom lẫn nhau, hai chị em em thì thường san sẻ với nhau những vui buồn của đời sống, học tập. Với em, chị gái của mình không chỉ là một người chị mẫu mực luôn nhường nhịn, chăm nom của em mà còn là một người bạn tri kỉ, một người mà em yên tâm khi tâm sự những gì đã trải qua trong đời sống .Chị của em năm nay mười lăm tuổi, tuy hai chị em có sự cách biệt về tuổi tác nhưng không vì thế mà chúng em xa cách, sự không tương đồng. Em và chị gái của mình rất hợp tính nên hoàn toàn có thể thuận tiện tâm sự, chuyện trò một cách tự do nhất. Mọi người thường nói nhà mà có hai chị em gái thì liên tục xảy ra tranh giành, xung đột, chị em thường khắc khẩu, không hợp nhau .Nhưng điều ấy không hề xảy ra trong quan hệ của chị em em, chúng em luôn yêu quý và ý thức được vị trí cũng như nghĩa vụ và trách nhiệm của mình, so với chị em thì luôn nhường nhịn, chăm nom cho em. Còn em thì yêu thương, tôn trọng chị của mình. Chị của em vô cùng xuất sắc, không những là một học viên xuất sắc ưu tú của lớp mà còn là một người cán bộ lớp đầy mẫu mực, chị em tuy học giỏi nhưng không hề tỏ ra kiêu căng, luôn chăm sóc trợ giúp đến bạn hữu cũng như những người xung quanh mình .Chị em nổi tiếng trong trường vì những đức tính tốt bụng, khiêm nhường ấy, do đó mà mỗi lần có người nhắc đến chị em là em không kìm chế nổi sự tự hào dâng trào trong mình. Chị em không chỉ là một học viên xuất sắc ưu tú mà còn là một người con ngoan của mái ấm gia đình em. Chị luôn lễ phép với cha mẹ, ông bà, chăm nom, nhường nhịn em .Chị còn là một người vô cùng đảm đang, những việc làm nhà đều được chị hoàn thành xong một cách xuất sắc, chị hoàn toàn có thể nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Chị nấu ra rất nhiều những món ăn ngon, trong đó món ăn mà em yêu quý nhất đó chính là món trứng cuộn của chị làm. Những lát trứng cuộn vàng ươm, được chị tráng một cách khôn khéo, mùi vị thơm ngon không kém món ăn do mẹ em làm là bao .Em có một người chị tuyệt vời, đó là người luôn chăm nom, chăm sóc tận tình, cũng là một người bạn mà em tin yêu khi san sẻ những buồn vui của đời sống, học tập, chị luôn lắng nghe với thái độ chân thành và cho em những lời khuyên thật có ích .Gửi đến bạn 🍃 Tả Ngoại Hình Của Mẹ 🍃 15 Bài Văn Hay Tả Một Người Thân Trong Gia Đình Em Lớp 6 – Bài 13 Tham khảo bài văn Tả Một Người Thân Trong Gia Đình Em Lớp 6 viết về mẹ giúp những em học viên hoàn toàn có thể trau dồi vốn từ thêm đa dạng và phong phú .Vào một lúc nào đó, khi khoảng trống yên tĩnh, tôi ngồi bên hành lang cửa số và những dòng tâm lý về mẹ chạy qua tôi .Mẹ tôi là hiệu phó của một trường Mầm non. Mẹ rất đẹp và còn rất trẻ nhưng đôi bàn tay đã dần Open những vết chai. Hằng ngày, với đôi bàn tay ấy, mẹ đã dắt tôi đến trường, nấu cho mái ấm gia đình những bữa ăn ngon lành … Mẹ luôn bận rộn chẳng mấy khi được nghỉ ngơi. Hồi tôi còn nhỏ, chưa có em nên bao nhiêu thời hạn, tình cảm, mẹ dành hết cả cho tôi .Khi mẹ sinh em bé, nhìn mẹ chăm em, tôi đã nghĩ rằng hình như mẹ chỉ lo cho em, không chăm sóc tới tôi. Lúc ấy, tôi đã giận mẹ. Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy mình thật buồn cười và trẻ con quá. Tôi mong mẹ có thật nhiều thời hạn dành cho chị em tôi. Tôi muốn kể cho mẹ nghe nhiều chuyện vui chỉ để nhìn thấy nụ cười trên môi mẹ. Tôi muốn mẹ có nhiều thời hạn rỗi để nghe nhạc, bởi đó là sở trường thích nghi của mẹ. Nhưng mẹ nào đâu có thời hạn .Tôi nhớ, có một lần, sau khi đi làm về, mẹ có vẻ như căng thẳng mệt mỏi và chợt nổi cáu với tôi. Tôi tức lắm và “ trả thù ” lai bằng cách không học bài, không làm bài tập. Đêm ấy, tôi chợt nghe tiếng mẹ khóc. Mẹ khóc vì tôi. Tôi khởi đầu hối hận, nước mắt chảy dài, thấm lên trên gối. Đó là đêm tôi khó ngủ nhất, với bao tâm lý day dứt trong đầu. Hôm sau, mẹ xin lỗi tôi vì vô ý cáu giận. Nhưng còn tôi, tôi cũng có lỗi cơ mà. Tôi day dứt quá, tôi thầm hứa phải nỗ lực chuộc lỗi với mẹ. Và những bạn biết không, tôi đã làm được điều đó .Cũng có ngày, tôi làm mẹ buồn chỉ vì cái tính hay hờn dỗi của tôi. Hôm ấy là một ngày rất quan trọng so với mẹ. Tôi cũng háo hức chờ cái ngày ấy, ngày mẹ tôi bảo vệ luận văn thạc sĩ. Bạn bè và những người thân trong mái ấm gia đình đều tập trung chuyên sâu ở nhà tôi để sẵn sàng chuẩn bị đến dự buổi bảo vệ luận văn của mẹ. Khi sắp đi, tôi vô tình làm ngã đứa em họ. Bố mắng tôi. Tôi bực mình và dỗi không đến dự lễ bảo vệ luận văn của mẹ. Mẹ buồn mãi, tôi cũng vậy, nhưng bộ mặt lạnh nhạt của tôi đã giấu đi tâm trạng thật .Mẹ mắng, thậm chí còn giận tôi cũng chỉ vì muốn tôi nên người, nhưng tôi đã bỏ ngoài tai toàn bộ. Sáu này, khi đã biết nghĩ, tôi nghĩ đến một ngày nào đó, khi tôi đã trưởng thành, khi tôi là một người thành đạt và niềm hạnh phúc thì mẹ tôi đã già, và rồi, mẹ sẽ qua đời, chúng tôi không được thấy mẹ nữa. Nghĩ đến đó tôi bật khóc, và tôi cầu nguyện, cầu cho mẹ luôn ở bên tôi, tôi luôn bên mẹ. Hai mẹ con cứ thế, dắt tay nhau đi vào đời sống .Tôi muốn nói với mẹ tôi “ Mẹ ơi, khi con còn nhỏ, mỗi khi vấp ngã, mẹ đã đỡ con dậy, nâng bước con đi. Giờ đây, con đã trưởng thành, con đang đi từng bước chắc như đinh trên đôi chân mẹ đã dạy con đi. Con sẽ đi thật xa nhưng mẹ luôn ở trong trái tim con. Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều ” .Ngoài ra, tại còn có 🦋 Tả Người Thân Đang Làm Việc 🦋 15 Bài Mẫu Điểm 10 Bài Văn Miêu Tả Người Thân Lớp 6 Ấn Tượng – Bài 14 Bài Văn Miêu Tả Người Thân Lớp 6 Ấn Tượng viết về bà ngoại có những ý tứ rực rỡ cùng những tình cảm chân thành được gửi gắm vào từng câu chữ .Em được lớn lên trong những câu truyện cổ tích của bà, nhiều câu truyện hay và ý nghĩa đã giúp em lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn và cũng chan chứa biết bao tình cảm yêu dấu của bà dành cho em. Bà ngoại là người bà mà em vô cùng yêu dấu và hết mực kính trọng, bên cạnh bà em luôn cảm thấy có một tình cảm ấm cúng, khiến em vui tươi, niềm hạnh phúc mỗi lúc ở bên .Bà ngoại em năm nay gần tám mươi tuổi, tóc của bà đã chuyển sang màu trắng cước, đôi mắt của bà đã có những nếp nhăn xung quanh do của tuổi già, nhưng nó càng làm cho mắt bà càng thêm ấm cúng, tràn ngập yêu thương. Đôi mắt bà luôn cho em cảm xúc ấm cúng, bởi khi nào bà cũng nhìn em bằng ánh mắt yêu dấu nhất, đem lại cho em cảm xúc nhẹ nhàng, yên bình và chở che như khi còn nhỏ vậy .Bà ngoại em tuy tuổi đã cao nhưng bà vẫn vô cùng khỏe mạnh, nhiều việc làm nhà bà vẫn làm vô cùng thành thục và khôn khéo, mỗi khi có dịp về thăm bà thì bà ngoại lại nấu cho em những món ăn thật ngon như thịt kho nước dừa hay sườn xào chua cay …, không những vậy mà bà còn dạy cho em tự làm những món ăn đơn thuần nên mỗi lần được về thăm bà thì em đều cảm thấy rất vui trong lòngKhi còn nhỏ, vì cha mẹ em bận công tác làm việc nên mẹ em đã gửi em cho bà ngoại chăm nom, bà đã chăm nom cho em rất ân cần, yêu thương chú ý em từ những thứ vặt vãnh nhất, dạy em nhiều điều hay lẽ phải và đọc cho em thật những câu truyện cổ tích mê hoặc. Bà hay kể cho em về câu truyện chàng Thạch Sanh can đảm và mạnh mẽ giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay cô Tấm thùy mị bước ra trong khoảng chừng quả thị, nàng Bạch Tuyết, cô bé lọ lem … Những câu truyện của bà gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em .Bà ngoại là một người vô cùng tháo vát. Khi còn trẻ bà đã vừa lo việc đồng áng, vừa chăm nom cho năm người con thơ dại, tuổi ăn chưa no lo chưa tới, bà em hoàn toàn có thể làm được rất nhiều thứ hữu dụng khác giống như đan rổ rá, làm quạt mo, … Bà em vô cùng khéo tay nên những vật phẩm mà bà làm ra đều rất thích mắt và đáng yêu và dễ thương .Và giờ đây, tuy bà đã tuổi đã cao nhưng mà bà vẫn làm những việc làm trông nom vườn tược, chăn nuôi, trồng hoa quả … Bà luôn nhắc với chúng em ví như không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ thì bà rất buồn tay, buồn chân, vì thế mà bà trồng trọt, chăn nuôi giống như một nụ cười của cuộc sống .Tuy em chỉ hoàn toàn có thể về thăm bà ngoại những dịp đặc biệt quan trọng như lễ tết hay hè nhưng tình cảm yêu quý của em dành cho bà sẽ luôn trong tâm lý em, những kí ức bên bà luôn sôi động trong tâm hồn, gợi nhắc về tấm lòng nhân hậu, yêu dấu của bà dành cho em .Em mong bà sống thật lâu cùng chúng em để khi lớn lên chúng em hoàn toàn có thể yêu thương, phụng dưỡng bà, đền đáp phần nào ơn dưỡng dục của bà dành cho chúng khuyến mãi bạn 💧 Bài Văn Tả Mẹ Đang Làm Việc 💧 15 Bài Văn Mẫu Hay Nhất Tả 1 Người Mà Em Yêu Quý Lớp 6 Học Sinh Giỏi – Bài 15 Tả 1 Người Mà Em Yêu Quý Lớp 6 Học Sinh Giỏi với hình ảnh người bà dưới đây là một bài viết được nhìn nhận cao bởi giọng văn mạch lạc cùng những hình ảnh miêu tả sinh động .Trên đường đi học về em chợt thấy một bạn nhỏ đang nắm tay bà của mình, vừa đi vừa ríu rít kể chuyện ở lớp cho bà nghe. Lúc đó, nỗi nhớ bà trong lòng em dâng lên. Bao kỉ niệm với bà ùa về trong kí ức .Năm nay bà đã hơn bảy mươi tuổi. Làn da bà nâu xạm hằn rõ những dấu vết của thời hạn. Đôi tay bà gầy guộc. Dáng người nhỏ khi nào cũng quay quồng, vội vã. Bà em là một người nhân hậu, bà rất chu đáo, hay chăm sóc đến mọi người xung quanh. Bà có nụ cười rất phúc hậu. Với con cháu khi nào bà cũng hết mực yêu thương. Mỗi buổi sáng thức dậy bà đều quét tước, quét dọn quanh nhà, cho gà ăn. Đến trưa bà lại sẵn sàng chuẩn bị bữa cơm chờ mọi người đi làm về .Bà em là một người giàu lòng thương người. Hàng xóm ai gặp khó khăn vất vả bà cũng chuẩn bị sẵn sàng trợ giúp. Với ai bà cũng rất cởi mở nên mọi người trong xóm cũng thường hay lui tới nhà bà em để trò chuyện. Bà thương con cháu lắm. Vì mái ấm gia đình em ở thành phố nên mỗi năm chỉ về nhà vài ba lần lần vào dịp nghỉ lễ. Những ngày em về quê bà rất nuông chiều em, bà chuẩn bị sẵn sàng bao nhiêu đồ ăn ngon cho em. Mỗi sáng thức dậy, em lại được cùng bà ra vườn hái rau về nấu bữa sáng cho cả nhà .Đến khi nhà em chuẩn bị sẵn sàng lên xe quay trở lại thành phố, bà dặn dò cẩn trọng mọi thứ. Mỗi lần như vậy, bà lại đứng lặng để nhìn theo chiếc xe khách đến khi xe chạy khuất phía cuối đường. Em biết lúc ấy bà đã khóc, bà quay mặt đi để không ai nhìn thấy những giọt nước mắt của mình. Em chỉ muốn chiếc xe ngừng lăn bánh để được ở bên bà thật lâu .Em nhớ có lần em mắc lỗi, bị cha mẹ mắng em đã trốn cả một buổi trưa, không về ăn cơm. Không ngờ đến lúc quay trở lại bà vẫn ngồi trước hiên nhà chờ em. Không những thế bà còn đợi em về để cùng ăn vì nghĩ em không hay ăn cơm một mình. Hôm đó em cảm thấy mình thật có lỗi với bà. Vì sự bướng bỉnh của mình mà bà phải chịu khổ cực. Kể từ đó dù có giận đến đâu em cũng cố gắng nỗ lực bình tĩnh và tâm lý kĩ mọi việc. Ngày thường bà cũng dạy cho em sự kiên trì, tỉ mỉ qua từng việc làm của bà. Em học được từ bà rất nhiều đức tính tốt .Trong nhà hễ có ai ốm là bà chăm nom tận tình, chu đáo. Có những đêm em bị ốm, bà đã thức trắng để trông cho em ngủ. Bà bón từng miếng cháo, dỗ dành em từng chút một. Cảm giác sao mà ấm cúng đến thế. Có bà ở bên mọi thứ thật yên bình. Em luôn nhớ mãi những câu truyện cổ tích bà hay kể, những câu truyện đã nuôi dưỡng tâm hồn em từ thuở thơ bé. Bà còn hay kể chuyện từ ngày bà còn trẻ, chúng em ngồi quanh phản tròn xoe mắt lắng nghe bà kể từng cụ thể. Chúng em thấy hứng thú lắm bởi câu truyện nào bà kể cũng mê hoặc .Em luôn muốn được sống bên bà để được bà yêu thương chăm nom và hoàn toàn có thể chăm nom, phụng dưỡng bà. Em muốn có bà bên cạnh như bạn nhỏ kia để được ríu rít tâm sự mọi chuyện vui buồn ở lớp cho bà nghe .Đừng bỏ lỡ 🔥 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 7 🔥 15 Bài Biểu Cảm Về Mẹ Hay Nhất Văn 6 Tả Người Thân Của Em Đặc Sắc – Bài 16 Văn 6 Tả Người Thân Của Em Đặc Sắc viết về em gái dưới đây giúp những em học viên rèn luyện năng lực sử dụng ngôn từ sao cho hay và ấn tượng .Cũng như bao đứa trẻ khác, tôi được sinh ra trong một mái ấm gia đình nhỏ rất niềm hạnh phúc. Gia đình tôi gồm có bốn thành viên, bố, mẹ, tôi và em gái tôi. Tôi đều yêu quý mọi người trong nhà người tôi yêu thương nhất đó chính là bé Min, em gái của tôi. Em đã mang đến cho mái ấm gia đình tôi nhiều niềm vui và niềm hạnh phúc .Bé Min nhà em năm nay lên 6 tuổi. Em rất xinh xắn mà lại rất biết nghe lời người lớn dạy bảo nên mọi người ai ai cũng thương mến em. Bé nhìn rất đáng yêu và dễ thương với hai má bầu bĩnh ửng hồng. Em có nước da giống mẹ nên rất trắng hồng và mịn màng. Đôi mắt em to tròn như hai hạt nhãn. Cái mũi cao, nhỏ bé. Nổi bật trên khuôn mặt tươi đẹp ấy là đôi môi trái tim đỏ hồng chúm chím .Min trông ngây thơ như một thiên thần nhỏ bé. Mái tóc dài được buộc bởi bím tóc màu hồng trông thật là xinh. Thân hình em mũm mĩm thật dễ thương và đáng yêu khiến cho ai ai nhìn vào cũng thấy yêu. Đôi bàn tay bé nhỏ trắng hồng. Cô nàng cũng rất điệu, rất thích màu hồng và những chiếc nơ nhỏ xinh .Mới ngày nào, Min còn là một đứa bé bước những bước chập chững và cất những lời nói bi bô mà giờ đây, em đã trở thành một cô bé lớp một lém lỉnh. Em còn hoàn toàn có thể trợ giúp cha mẹ những việc vặt trong nhà. Đôi lúc, em cũng tỏ ra nghịch ngợm với những trò đùa tai quái của mình để quậy phá tôi. Đùa nghịch là như vậy, tôi biết em rất yêu quý tôi. Cứ khi nào hai chị em ở nhà là bé lại quấn lấy tôi không rời .Min hẳn là một cô nhóc rất mưu trí. Em rất thích hỏi những câu hỏi tại sao, luôn luôn tò mò vì những điều mới lạ. Khi ngồi vào bàn học, Min tỏ ra rất tập trung chuyên sâu. Bé chú ý viết chữ, những nét chữ của bé tròn trịa, xinh đẹp như chính bé vậy. Không chỉ viết đẹp thôi đâu, em gái em còn có năng khiếu sở trường về hội họa nữa. Trên tường trong phòng em dán rất nhiều những bức tranh do chính tay em vẽ .Năm ngoái, bé Min còn được tham gia cuộc thi vẽ tranh thành phố và đạt giải Nhì nữa đấy. Bé thế thôi nhưng Min lại rất thật sạch. Thân thể, tóc tai, áo quần khi nào cũng thơm tho. Sách vở, vật dụng học tập khi học xong đều được bé sắp xếp ngay ngắn. Min thân thiện như vậy nên bạn hữu ai cũng thích chơi với em. Lớp một thôi mà đã tự ý thức được mình phải học tập siêng năng để nuôi dưỡng tham vọng làm cô giáo. Điều này càng làm tôi khâm phục em hơn .Tôi yêu thương bé Min nhiều lắm. Bé đã mang lại nhiều niềm vui tiếng cười cho mọi người trong mái ấm gia đình. Tôi mong sao tình chị em của tôi và Min mãi bền chặt như vậy .Chia sẻ thêm cùng bạn 🍀 Bài Văn Tả Mẹ Lớp 5 🍀 15 Bài Tả Về Người Mẹ Hay Nhất Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Hay Nhất – Bài 17 Bài Văn Tả Người Thân Lớp 6 Ngắn Hay Nhất viết về ông nội đã để lại nhiều xúc cảm so với bạn đọc Người thân trong mái ấm gia đình, mỗi người đều có một vị trí quan trọng trong lòng em. Cha mẹ là người sinh em ra và nuôi em khôn lớn thành người. Ông bà luôn thương mến và chăm nom cho em. Có lẽ trong toàn bộ mọi người, ông nội là người em thân thương và kính yêu nhất .Ông nội em là một người phúc hậu. từ những ngày còn bé cho đến tận giờ đây, em vẫn nhớ về thói quen xoa đầu và nở một nụ cười nhân hậu mỗi lần em làm được việc tốt khiến cho ông vui. Giọng nói của ông rất nồng ấm và hiền hậu, y hệt của ông Bụt bước ra trong quốc tế cổ tích vậy .Em rất thích được nằm nghe ông kể chuyện, mỗi lần như thế, em như được trở lại với quốc tế của rất lâu rồi – quốc tế của nhiều cô gái thánh thiện, những chàng trai siêng năng, chất phác, ở hiền gặp lành, kiên trì rồi cũng có ngày được nếm quả ngọt. Qua mỗi câu truyện, ông đều giảng giải cho em nghe những bài học kinh nghiệm ẩn giấu bên trong và muốn em phải luôn nhớ chúng. Nhờ có những câu truyện của ông mà em lớn khôn hơn .Ông nội em tuổi đã xế chiều, mái tóc đã bạc đi nhiều nhưng ông vẫn còn sáng suốt lắm. Mỗi sáng, ông đều dậy sớm tập thể dục, tưới nước cho mấy chậu hoa phong lan quý của mình. Chiều chiều, ông lại đi dạo quanh làng chào hỏi hàng xóm nên ai cũng rất yêu quý ông .Ông rất thích chơi cờ và đọc báo. Mỗi buổi chiều chủ nhật, em đều theo ông ra lũy tre đầu làng, xem ông chơi cờ với mọi người. đôi tay gầy điểm những vết đồi mồi nhấc quân cờ đi vô cùng đúng chuẩn. Ông chơi cờ hay lắm, người nào cũng thích xem. Mỗi lần ông chơi là xung quanh mọi người rậm rạp buôn chuyện ầm ĩ .Ông là một người tuyệt vời nhưng thời hạn đang dần khiến ông yếu đi. nhiều cơn ho hằng đêm không ngừng làm dang dở giấc ngủ của ông. Uống thuốc mỗi ngày khiến ông càng thêm gầy đi rõ ràng. Em thương ông lắm, do đó em luôn quyết tâm học thật tốt và ngoan ngoãn để khiến ông không phải lo ngại .Em rất yêu ông nội em. Em mong một ngày nào đó, ông sẽ khỏe mạnh hơn và liên tục những thói quen của mình, những đêm hè lại kể chuyện cổ tích cho em nghe như thuở thơ ấu .Theo dõi video dưới đây với những bài văn tả người thân lớp 6 rực rỡ được san sẻ cho bạn Bài văn tả người thân lớp 6 Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình Tả anh trai Ở nhà, em là thành viên nhỏ tuổi nhất, nên luôn được mọi người yêu thương và chiều chuộng. Tuy nhiên, người mà em cảm thấy gần gũi và dễ chia sẻ nhất, chính là anh trai của em. Anh trai của em tên là Thế Hùng, năm nay đang là một học sinh lớp 9. Anh ấy có thân hình cao lớn và mạnh mẽ nhờ rất thích chơi các môn thể thao ngoài trời. Hiện nay, anh ấy đã cao 176cm, gần bằng bố rồi. Nước da anh Hùng hơi ngăm ngăm. Mẹ bảo không hẳn vì anh ấy hay chơi ngoài trời đâu, mà từ nhỏ anh ấy đã như thế rồi. Lúc nào, anh Hùng cũng để kiểu tóc “đầu đinh”, cắt ngắn đến sát đầu, trông rất khỏe mạnh và thoải mái. Ở trường, anh ấy là một học sinh chăm chỉ và ngoan ngoãn. Chưa bao giờ bố mẹ phải phiền lòng về chuyện ở trường của anh ấy cả. Bố bảo, ngày xưa, cũng có vài lần anh ấy lười học không làm bài tập về nhà. Nhưng từ khi có em, anh ấy quyết tâm làm một người anh tốt, nên đã tự thay đổi bản thân mình. Điều đó khiến em càng thêm yêu quý anh hơn. Tuy chỉ lớn hơn em ba tuổi, nhưng anh Hùng thực sự là một người anh tuyệt vời. Từ nhỏ, anh đã luôn chăm sóc, quan tâm và nhường nhịn em. Những lúc bố mẹ bận việc, anh ấy đã không đi chơi với bạn, mà ở nhà chơi với em, không hề tỏ ra khó chịu chút nào. Có đồ chơi đẹp, món ăn ngon, anh luôn dành phần cho em. Ai cũng khen anh Hùng là một người anh trai tuyệt vời. Em tự hào về điều đó lắm. Em vẫn còn nhớ rõ, có một lần em lỡ tay làm vỡ chiếc hộp nhạc mà bà ngoại đưa cho mẹ vào ngày cưới. Chính anh đã chạy ra nhận lỗi với mẹ thay em, bị mẹ đánh sưng cả mông lên, nhưng anh vẫn quyết không chịu cho em nhận lỗi. Và còn rất nhiều hành động khác nữa, chính vì thế, mà anh Hùng trở thành người mà em thân thiết quà gần gũi nhất trong nhà. Có chuyện gì buồn, vui em cũng tâm sự với anh đầu tiên. Bây giờ em đã lớn rồi, em cũng muốn giúp anh thật nhiều, để là một người em gái tốt, và xứng đáng với những gì anh đã chia sẻ, nhường nhịn cho em. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bà ngoại Từ nhỏ, em đã được sống cạnh bà ngoại. Thường ngày, bố mẹ bận công việc, nên một tay bà chăm sóc em suốt những ngày thơ ấu. Bởi vậy, bà ngoại là người mà em yêu quý và quấn quýt nhất trong gia đình. Bà em năm nay đã gần bảy mươi tuổi rồi, nhưng vẫn khỏe mạnh và minh mẫn lắm. Bà có dáng người nhỏ gầy nên khá nhanh nhẹn. Lưng bà vì tuổi tác nên đã hơi còng, tuy nhiên không ảnh hưởng nhiều đến sinh hoạt thường ngày. Bà có làm da trắng, hơi nhăn, đôi chỗ có thể nhìn thấy những đường gân xanh. Khuôn mặt bà hơi tròn, nhìn rất dịu dàng và hiền hậu. Đôi mắt bà có màu đen, hơi đục, luôn nhìn em bằng ánh mắt trìu mến, đong đầy tình thương. Mái tóc bà bạc trắng quá nửa, luôn được búi gọn lại sau đầu. Cách bà búi tóc rất lạ, em quan sát nhiều lần nhưng vẫn không bắt chước được. Trang phục hằng ngày của bà rất đơn giản, luôn là những bộ bà ba tối màu, nhẹ và mát. Khi nào ra ngoài, bà sẽ mặc áo dài và mang thêm dây chuyền. Bà của em là một người bà tuyệt vời. Hàng xóm láng giềng ai cũng quý mến và kính trọng bà. Ngày nghỉ, những anh chị đi học, đi làm xa được về quê đều chạy sang thăm bà. Bởi vì bà em là người hiền lành, tốt bụng và tiến bộ. Bà thường xuyên quan tâm, giúp đỡ mọi người. Bà cũng luôn dạy em cần hòa đồng và quan tâm đến bạn bè, người thân. Em yêu quý bà lắm. Em luôn cố gắng học tập chăm chỉ và giúp bà công việc nhà để bà luôn vui khỏe. Mong rằng, bà sẽ luôn hạnh phúc bên con cháu trong gia đình. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả mẹ Mẫu 1 “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…” – Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ phai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau. Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên. Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng. Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập. Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều. Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý. Mẹ là “Tổ quốc” riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ “Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội”. Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em. >> Chi tiết Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình Tả mẹ của em Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả ông nội Nhà em khá đông người, nhưng người em kính trọng và gần gũi nhất là ông nội của em. Nội em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng cử chỉ vẫn còn khá nhanh nhẹn. Người tầm thước, hơi gầy, còn da dẻ nội vẫn hồng hào. Đầu ông hói, lơ thơ những sợi tóc bạc như cước. Vầng trán cao hằn sâu những nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngả bạc. Má hơi hóp làm hai gò má nhô cao lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp răng giả nên nụ cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu bạc của ông. Mỗi lần được ngồi trong lòng ông, em ngước nhìn mãi những sợi râu trắng dài và thích được ông cho vuốt râu. Hằng ngày, ông thường mặc bộ quần áo màu xanh, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đọc sách ông mới đeo kính và khi nào đi bộ xa ông mới chống cây gậy trúc. Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân, luôn tay. Khi quét nhà, quét sân, quét vườn; lúc vun gốc cho các cây trong vườn; lúc tìm bắt sâu đục phá cây chanh. Ông thường xuyên kiểm tra việc học của em, dạy em làm toán, làm văn… Ông còn tham gia việc chăm sóc thiếu nhi trong xã và xây dựng tủ sách cho nhà văn hóa xã. Khi rảnh rỗi, ông đọc sách, báo, nằm võng ngoài hiên và nghe đài truyền thanh hoặc chăm dãy hoa trước sân và dọc hai bên lối ra vào cổng. Những đêm trăng sáng, ông thường ngồi trên chõng tre kê giữa sân kể chuyện cổ tích cho em và các bạn nhỏ trong xóm nghe. Con cháu làm gì sai, ông nhẹ nhàng răn dạy chứ không quát mắng bao giờ. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích với nhau thường gặp nhờ ông giải quyết. Mọi người đều yêu quý ông và khen ông tuổi cao mà vẫn còn minh mẫn. Riêng em, nếu được một điều ước như trong truyện cổ tích ông kể, em sẽ ước ông có sức khỏe, sống mãi bên em. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bà nội Chuông đồng hồ đều đặn buông chín tiếng. Màn đêm yên ắng, tĩnh mịch lạ thường. Chỉ còn âm thanh của gió khuya xào xạc trong khu vườn trước ngõ. Em rời bàn học bước ra sân, vươn vai hít thở không khí trong lành để cố xua đi cơn buồn ngủ. Còn hai bài tập Toán nữa, phải cố làm cho hết. Từ giường bên có tiếng trở mình khe khẽ. Bà nội vẫn thức chờ em. Bà nội em năm nay hơn bảy mươi tuổi, dáng gầy guộc và lưng đã hơi còng. Dấu ấn thời gian in rõ trên mái tóc bạc phơ và trên gương mặt nâu rám hằn sâu vết nhăn của bà. Mắt bà đã hơi mờ nhưng đôi tai còn thính lắm. Chỉ nghe bước chân hay giọng nói từ xa là bà đã nhận ra đúng từng người trong gia đình. Cũng vì quen với công việc nhà nông quanh năm vất vả từ thời còn trẻ cho nên đến nay, bà vẫn còn khỏe mạnh, dẻo dai. Những lúc bố mẹ em ra đồng, một mình bà lo đi chợ, nấu cơm, chăm sóc bầy gà, bầy lợn. Ít khi em thấy bà ngồi yên một chỗ. Mọi việc xong xuôi thì bà lại vác chiếc cuốc ra vườn, cặm cụi xới đất, nhổ cỏ, bón phân cho mấy luống rau và hơn chục gốc na, gốc bưởi. Bà hay kể chuyện. Em rất phục trí nhớ của bà. Ngày xưa bà chỉ học trường làng, thế nhưng bà lại thuộc lòng “Truyện Kiều”, “Nhị Độ Mai”, “Phạm Công Cúc Hoa”, “Đồng tiền vạn lịch”… cùng với bao nhiêu là ca dao, và truyện cổ. Những trưa hè gió nồm nam mát lộng, bà mắc võng ở chái nhà, nằm đung đưa và bỏm bẻm nhai trầu vừa ngâm nga hát. Em nghe mấy cụ già bảo rằng hồi con gái, bà là một “liền chị” quan họ nổi tiếng trong vùng. Con cháu, họ hàng làng xóm rất quý bà vì bà hiền lành, phúc hậu. Ai gặp khó khăn cần đến bà sẵn sàng giúp đỡ, chẳng quản sớm khuya. Bà thường khuyên con cháu “Thương người như thể thương thân” và đối xử với làng xóm có tình có nghĩa. Học xong bài, em thu xếp sách vở cho vào cặp, cài cửa, tắt đèn rồi nhẹ nhàng chui vào màn. Bà nằm dịch sang bên nhường chỗ cho em. Hơi ấm tỏa ra từ người bà rất dễ chịu. Em vòng tay ôm lấy lưng bà, thủ thủ “Bà ơi! Cháu đấm lưng cho bà nhé!” Bà mắng yêu Bố chị! Để bà chờ mãi! Thôi, ngủ đi, mai dậy sớm còn đi học! Em yêu bà lắm và mong bà mạnh khỏe, sống lâu cùng con cháu. >> Chi tiết Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình Tả người bà kính yêu Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả bố “Lưng cha thì đội nắng gầy Ôi tóc bạc tựa trăng soi…” Điều may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta là được sống trong vòng tay yêu thương của bố. Bố luôn là người che chở, bảo vệ cho ta trong suốt cuộc đời. Càng lớn lên và thấu hiểu những cay đắng, nhọc nhằn, tôi càng cảm thấy biết ơn vì những hi sinh lớn lao mà bố đã dành cho mình. Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bố cao gầy. Trong mắt tôi, dáng hình ấy lúc nào cũng thật to lớn và vững chãi để che chở cho cả gia đình. Làn da bố rám nắng vì phơi nắng dầm sương, trải qua đủ khó khăn, khổ cực vì cuộc mưu sinh vất vả. Khuôn mặt bố vuông chữ điền, toát lên vẻ hiền lành và đôn hậu. Đôi mắt bố đen láy, trong đôi mắt ấy chứa đựng cả bầu trời yêu thương bố dành cho các con. Mỗi khi mỉm cười, đôi mắt bố thật đỗi dịu dàng, thể hiện sự trìu mền pha chút nuông chiều. Mái tóc bố không còn đen nữa mà đã lấm tấm bạc. Nhìn những sợi tóc bạc ấy, tôi càng thương bố nhiều hơn vì những gian lao, vất vả bố phải trải qua để nuôi chúng tôi khôn lớn. Tôi thích nhất là những lúc bố cười. Nụ cười ấy mới ấm áp làm sao. Những lúc như thế, tôi tự nhủ phải chăm ngoan hơn nữa để nụ cười ấy có thể xuất hiện nhiều hơn trên đôi môi của bố. Đôi bàn tay bố chai sần, thô ráp nhưng tôi vẫn luôn yêu đôi bàn tay ấy. Đôi bàn tay khó nhọc vì gia đình. Đôi bàn tay hi sinh vì sự bình yên, hạnh phúc của các con. Trong kí ức tuổi thơ của tôi luôn đong đầy những kỉ niệm về bố. Ngày mới lẫm chẫm biết đi, bố dắt tay tôi đi trên con đường làng quen thuộc. Cái bóng liêu xiêu trải dài trên mặt đường trùm lên cái bóng bé nhỏ của tôi. Mỗi khi tôi vấp ngã, bố dịu dàng đỡ tôi dậy, đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc khi tôi bật khóc. Bố là người kiệm lời, ít nói nhưng tôi biết tình yêu thương bố dành cho các con lúc nào cũng dạt dào và chan chứa. Bố cùng tôi đến trường trong ngày đầu đi học, dạy tôi làm những phép tính đầu tiên. Những đêm thức khuya học bài, lúc nào bố cũng chờ tôi đi ngủ rồi mới an giấc. Bố luôn yêu thương và chiều chuộng tôi nhưng vẫn nghiêm khắc chỉ bảo mỗi khi tôi mắc lỗi. Bố dạy tôi cách sống, cách làm người, hiểu được những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, ý nghĩa của sự trung thực, ngay thẳng, lòng khoan dung và biết ơn. Cả cuộc đời bố đã vất vả hi sinh vì gia đình, thế nhưng, vẫn có lúc tôi vô tình làm bố buồn, chẳng thể đáp ứng được sự kì vọng và tin tưởng của bố. Sau này lớn lên, rồi tôi sẽ phải rời xa vòng tay của bố nhưng tôi tin rằng bố sẽ mãi là người che chở, dõi theo và bảo vệ cho tôi trong suốt cuộc đời. Những bài học của bố sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, tình yêu của bố sẽ là động lực để tôi tiến lên phía trước. >> Chi tiết Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình Tả bố của em Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả em gái Trong gia đình tôi, mỗi người đều có một sở thích riêng, bố tôi thích đọc báo, mẹ say mê công việc nấu ăn, tôi thì không thể rời xa đống truyện tranh, và đặc biệt nhất là Linh – em gái tôi với sở thích rất đáng yêu vẽ tranh về những người thân trong gia đình. Tôi đã có lần xem Linh vẽ tranh, và thực sự thấy thêm rất nhiều điều thú vị về cô em của mình. Linh là một cô bé rất dễ thương khiến cả nhà ai cũng yêu mến. Nhưng nó cũng nghịch ngợm lắm. Nó luôn nghĩ ra đủ thứ trò tai quái để trêu chọc tôi. Một lần, bỗng dưng Linh lại mượn tôi quyển Album ảnh. Tôi đoán nó lại nghịch ngợm gì dây nên bí mật nấp sau cánh cửa theo dõi. Thật ngạc nhiên. Linh đang vẽ tôi. Khéo léo đặt tấm ảnh chân dung của tôi lên bàn, Linh bắt đầu thể hiện. Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng hồng của nó cẩn thận cầm cây chì sáp đến khoanh một vòng tròn rõ to. Đôi mắt đen long lanh chăm chú nhìn vào bức ảnh rồi tiếp tục khoanh hai vòng tròn nhỏ hơn màu tím. Thì ra, đó là khuôn mặt của tôi – mà đúng hơn là cục đá méo mó đến thảm hại và chiếc kính bị lệch gọng gần nửa mặt. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho khuôn mặt mình quá. Còn Linh không biết sự có mặt của tôi, vẫn cái vẻ vui tươi, nó tiếp tục vẽ. Mái tóc tết bím đuôi sam của nó lúc lắc, cái miệng hồng tươi vừa vẽ vừa cười. Bàn tay nó vẫn tiếp tục tạo cho tôi một mái tóc đen buộc vểnh lên như cái đuôi gà và được điểm trang bằng một chiếc nơ xanh xinh xinh. Chợt ánh mắt Linh bỗng trở nên tinh nghịch lạ thường, gương mặt vui tươi hẳn lên, đôi má hồng hào, chân cứ dậm vào thành bàn và còn hát nữa. Không biết nó nghĩ ra trò gì đây. Tay cầm một viên sáp đỏ, Linh viền viền thành hình một chiếc môi – giống như một quả chuối. Nó chọn cây sáp màu đỏ, nhưng chỉ tô một nửa môi còn dùng màu xanh tô nửa còn lại. Vậy là môi của tôi có những hai màu – thật nghịch ngợm. Nhưng ánh mắt nó lại càng thích thú hơn, miệng nó cười tươi hơn khi dùng màu hồng chấm vào giữa má tôi. Tôi không thể hiểu nổi Linh đang vẽ cái gì. Sờ lên má, trời ơi, thì ra đó là cái mụn mới mọc của tôi. Chuyện gì nó cũng nghĩ ra được. Cô nàng vẫn tiếp tục vẽ, vẻ mặt vẫn tươi vui. Nhưng dường như càng về sau, Linh càng thấm mệt. Cố vẽ cho tôi một chiếc áo màu hồng thật độc đáo – màu tôi yêu thích, mồ hôi nó bắt đầu lấm tấm, mặt nó đỏ lên. Dường như để tô một chiếc áo với rất nhiều bông hoa như vậy là rất khó khăn. Nhưng Linh vẫn say sưa. Bàn tay nhanh nhẹn tô màu, ánh mắt long lanh dễ thương, mái tóc lúc lắc. Cuối cùng Linh cũng hoàn thành bức tranh. Nó vui vẻ chạy ra khoe với tôi. Sau lần tận mắt xem Linh vẽ, tôi thấy Linh thật đáng yêu. Biết đâu trong tương lai em gái tôi lại trở thành một họa sĩ nổi tiếng…. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả chị gái Gia đình em có bốn thành viên, bao gồm có bố mẹ và hai chị em gái chúng em. Gia đình em luôn yêu thương, chăm sóc lẫn nhau, hai chị em em thì thường chia sẻ với nhau những vui buồn của cuộc sống, học tập. Với em, chị gái của mình không chỉ là một người chị mẫu mực luôn nhường nhịn, chăm sóc của em mà còn là một người bạn tri kỉ, một người mà em yên tâm khi tâm sự những gì đã trải qua trong cuộc sống. Chị của em tên là Vân Anh, chị em năm nay mười lăm tuổi, tuy hai chị em có sự cách biệt về tuổi tác nhưng không vì vậy mà chúng em xa cách, bất đồng. Em và chị gái của mình rất hợp tính nên có thể dễ dàng tâm sự, nói chuyện một cách thoải mái nhất. Mọi người thường nói nhà mà có hai chị em gái thì thường xuyên xảy ra tranh giành, xung đột, chị em thường khắc khẩu, không hợp nhau. Nhưng điều ấy không hề xảy ra trong quan hệ của chị em em, chúng em luôn yêu quý và ý thức được vị trí cũng như trách nhiệm của mình, đối với chị em thì luôn nhường nhịn, chăm sóc cho em. Còn em thì yêu thương, tôn trọng chị của mình. Chị của em vô cùng xuất sắc, không những là một học sinh ưu tú của lớp mà còn là một người cán bộ lớp đầy mẫu mực, chị em tuy học giỏi nhưng không hề tỏ ra kiêu căng, luôn quan tâm giúp đỡ đến bạn bè cũng như những người xung quanh mình. Chị em nổi tiếng trong trường vì những đức tính tốt bụng, khiêm nhường ấy, vì thế mà mỗi lần có người nhắc đến chị em là em không kìm nổi sự tự hào dâng trào trong mình. Chị em không chỉ là một học sinh ưu tú mà còn là một người con ngoan của gia đình em. Chị luôn lễ phép với bố mẹ, ông bà, chăm sóc, nhường nhịn em. Chị còn là một người vô cùng đảm đang, những công việc nhà đều được chị hoàn thành một cách xuất sắc, chị có thể nấu cơm, rửa bát, quét nhà. Chị nấu ra rất nhiều những món ăn ngon, trong đó món ăn mà em yêu thích nhất đó chính là món trứng cuộn của chị làm. Những lát trứng cuộn vàng ươm, được chị rán một cách khéo léo, hương vị thơm ngon không kém món ăn do mẹ em làm là bao. Em có một người chị tuyệt vời, đó là người luôn chăm sóc, quan tâm tận tình, cũng là một người bạn mà em tin tưởng khi chia sẻ những buồn vui của cuộc sống, học tập, chị luôn lắng nghe với thái độ chân thành và cho em những lời khuyên thật bổ ích. Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả mẹ Mẫu 2 “Tuổi thơ tôi không được may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi sinh ra tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, mẹ là người cha, người mẹ tuyệt vời nhất trên đời này. Nhưng khi tôi lên chín tuổi, thời gian quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã bỏ tôi một mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ để hiểu được sâu sắc việc mãi mãi không có mẹ bên cạnh. Nhưng hình ảnh ngày nào của mẹ thì không bao giờ phai trong tôi, mỗi bước chân tôi đi như có bóng mẹ soi đường, chỉ tôi. Mẹ là người sống mãi mãi trong lòng tôi. Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc. Mẹ dạy tôi rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy”. Đó là tất cả những gì mẹ để lại cho tôi trước lúc ra đi. Lúc đó, tôi chẳng hiểu gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng như không có mẹ. Nhưng Mẹ ơi? Giờ con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? Giờ con mới biết những lời nói đó là tài sản quý giá nhất mà mẹ đã dành cho con. Con nhớ mẹ nhiều lắm, nhất định con sẽ làm theo những gì mẹ dạy. Mẹ tôi đã vượt qua khó khăn để sống và tôi cũng sẽ thế. Mẹ luôn là một vầng ánh sáng soi dẫn đường tôi. Những nụ cười của mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc mẹ ra đi nữa. Giờ tôi muốn được nắm tay mẹ, muốn được ngồi vào mẹ nhưng tôi không thể! Mẹ tôi rất thương yêu tôi, mẹ đã hi sinh cuộc đời mình để tôi được sống tốt hơn. Ngày ấy, lúc mẹ đau đớn giữa đêm khuya, thấy mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Mẹ nắm tay tôi và cười trong những giọt nước mắt “Mẹ không sao đâu con. Thế là tôi đã ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại đến ngu ngốc thế chứ? Tôi hiểu mẹ yêu tôi nhường nào và tôi cũng vậy. Tuy giờ không có mẹ bên cạnh nhưng mẹ vẫn sống trong tâm trí tôi. Tôi sẽ sống thật tốt để mẹ được vui lòng, giờ tôi chỉ có thể làm được thế thôi. Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ có thể nói là mẹ tôi rất tuyệt. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trên đời và dù mẹ đi xa nhưng mẹ vẫn như còn đó đứng bên cạnh tôi. Giá như, tôi được sống với mẹ dù chỉ là một ngày. tôi sẽ chăm sóc cho mẹ, việc mà tôi chưa từng làm, tôi sẽ làm mẹ vui, không làm mẹ phải khóc. Và điều tôi muốn nói với mẹ là “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi! Con rất muốn”. Hỡi những ai còn mẹ thì đừng làm mẹ mình phải khóc, dù chỉ là một lần!” Tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình – Tả ông ngoại Ông bà ngoại có cả thảy sáu đứa cháu lít nhít cả nội lẫn ngoại. Không hiểu sao các anh chị em họ của tôi đều quấn riết lấy bà. Chỉ duy có tôi là làm cái đuôi của ông. Ông thường nằm ngủ trưa trên một tấm phản gỗ kê xuềnh xoàng trên mấy viên gạch. Buổi trưa tôi lại cắp tờ báo nhi đồng vào ngủ với ông. Cầm tờ báo ngược xuôi một lúc thì chán. Tôi thấy tờ báo xanh đỏ thì kì kèo ông xin mua cho chứ tôi chưa biết đọc. Ông xoay nghiêng tôi, rồi vừa xoa xoa lưng vừa kể chuyện cổ tích. Ông chỉ có mỗi chuyện “tủ” là Thạch Sanh thôi, thế mà chưa bao giờ tôi nghe hết chuyện của ông. Lòng bàn tay người già ram ráp, ấm áp, tấm phản gỗ ông nằm bao năm lên nước, bóng loáng, mát lịm, chỉ đến đoạn “đàn kêu tích tịch tình tang” là tôi lăn ra ngủ khoèo. Tôi được năm tuổi, ông dạy tôi tập đánh vần. Đúng là một cuộc đánh vật của hai ông cháu. Tôi vốn hiếu động và hay lơ đãng, ông dạy chữ này thì quên chữ kia, nhớ được chữ hôm này thì quên tiệt chữ hôm trước, ông phải vận dụng đủ mọi hình ảnh để tôi nhớ được mặt chữ “O là quả bóng da lũ trẻ trong xóm vẫn đá bình bịch mỗi chiều. O là quả trứng gà bà bồi dưỡng tôi mỗi sáng, đội thêm nón của mẹ…” Mỗi lần tôi học là mấy nhà hàng xóm xung quanh đều biết, tiếng ông thì không thấy đâu, chỉ thấy giọng tôi cười khanh khách. Nhưng hôm sau hỏi lại tôi đã quên rồi, chỉ nhớ chữ gì nghe “bình bịch” và chữ nữa thì “ăn được”. Trong trí nhớ tôi, chỉ có mỗi chữ c hoa là không bao giờ tôi lẫn lộn. Chữ c hoa của ông bao giờ cũng một gạch tựa ở lưng. Tôi hỏi “Để làm gì hả ông?”, ông trả lời “Để nó khỏi ngã”. Tôi cười khanh khách “Thế thì chữ “cờ” còn già hơn ông, ông nhỉ? Ông có cần chống gậy đâu?!” Ông cười, mặt nhăn tít lại “A, con nhóc của ông giỏi thật!!”. Rồi tôi đi học, tự nhiên chững chạc hẳn ra, học chữ nào thì thuộc chữ ấy. Ông hãnh diện lắm, đi khoe với những người bạn già “đứa cháu của tôi …” Hôm nào ông cũng đi tập thể dục từ bốn giờ sáng. Tôi cũng dậy lạch bạch bám đuôi ông. Ông chạy chầm chậm, hai chân run run. Nhưng sáng nào ông cũng chạy được năm vòng quanh vườn hoa Pasteur. Tôi thì ngồi thu lu trên ghế, đếm vòng chạy của ông, đợi trời sáng rồi hai ông cháu xem mọi người đánh cầu lông, sau đó mới đi bộ về nhà. Ông ra đi nhẹ nhàng. Như “chữ C” ra đi, để lại cho cái gạch đỡ bao nhiêu thương nhớ Đọc nhiều hơn dành cho bạn ☀ ️ Bài Văn Tả Mẹ Lớp 6 ☀ ️ 15 Bài Kể Về Mẹ Ngắn Hay Nhất

tả bố lớp 6